Tào Tháo mệnh lệnh cho đại quân lên đường, đuổi theo hướng đông nam. Ta đổi một bộ áo đen, che mặt như trước, rồi mới chậm rãi rời khỏi lều, Trương Liêu và Cam Ninh đứng ở cửa giữ cương Tiểu Bạch đang đeo yếm nhiều màu. Thấy ta đi ra, hai người tiến tới đỡ ta lên ngựa, trong lòng bàn tay Trương Liêu toàn là mồ hôi, Cam Ninh tức giận hừ giọng: “Không phải bị thương, xem ta không đập nát đít ngươi. Chuyện lớn như vậy, ngươi lại dám gạt chúng ta, vừa rồi thiếu chút hù chết Nhị ca. Giờ còn muốn đi thể hiện. Tốt xấu thế nào, đợi lúc về xem ta xử lý ngươi. Đúng rồi, Triệu Vân, không, Tử Long huynh trưởng ngươi định xử lý thế nào? Hắn có quy thuận không? Nếu Tam ca biết việc này, không mắng ngươi chết mới là lạ. Trời ơi, ngươi giấu chúng ta bao nhiêu năm rồi?”
Ta về cơ bản chỉ có thể dựa trên lưng Tiểu Bạch mà đi, nghe hắn không ngừng oán trách, không có tinh thần chỉ có thể giải thích vài câu: “Tính cách của chủ công các huynh không phải không biết, nếu biết ta là Chiến thần, ta còn có thể ra ngoài sao? Với lại, uy tín của Chiến thần bị Tam ca, Công Đạt bọn họ thổi phồng, lỡ chủ công sinh lòng nghi ngờ, huynh đệ chúng ta gặp khó rồi, ta đây không có cách nào khác. Chuyện ca ca ta trước mắt chỉ có thể giam huynh ấy lại, ta đã dặn Tần Dũng đưa đại tẩu và hài tử tới Lạc Dương trước, đợi bắt được Lưu Bị, ta có thể thuyết phục ca ca quy thuận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/801728/quyen-3-chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.