Ta hiểu rõ lo lắng của bọn họ, Tào Tháo đang lúc hưng phấn, chuẩn bị tới lúc đại khởi, trong thời gian ngắn ngủi nửa năm, phụ thân huynh đệ đều bị giết, người nhà gần như mất hết. Sau đó bản thân lại bị bằng hữu tin tưởng cùng thần tử mình trọng dụng bán đứng. Nếu không có những mưu sĩ này trợ giúp, đất đai cũng chẳng còn, thật khó có chỗ an thân. Còn gặp một đám những kẻ lừa đảo, phản đồ, có thể nói là đang trên đỉnh núi cao rơi xuống khe núi, ai gặp phải cũng khó mà chịu đựng được. Kỳ thật thực lực ông ta vẫn còn, vấn đề là, Tào Tháo hiện thời không còn giống lúc vội vã tấn công Đào Khiêm, giận dữ mất đi lý trí, mà là mất đi lòng tin với mọi chuyện, đối với việc kết giao với người khác đã mất đi dũng khí, cho nên mới có biểu hiện uể oải, chán chường thất vọng. Ta cần phải suy nghĩ xem nên khuyên bảo ông ta thế nào để một lần nữa hồi tỉnh. Khúc mắc này không cởi được, sẽ để lại nhiều di chứng.
Ta cũng đột nhiên hiểu được Tào Tháo về sau vì cái gì tin tưởng Trình Dục như vậy. Trình Dục xuất hiện muộn hơn những người khác, nhưng lại là một trong những người trung thành nhất. Chẳng trách, tới lúc Tào Tháo đã khống chế được một nửa thiên hạ, mặc kệ ai cáo ngầm Trình Dục, Tào Tháo đều không để ý, không chỉ không để ý, mà còn càng trọng thưởng. Mà Tuân Úc, mặc dù Tào Tháo biết rõ lòng ông ta ở bên hoàng đế, chỉ cần Tuân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loan-the-phong-van-phuong-tuong-tam-quoc/801956/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.