Hứa Phong ẩn ẩn cảm thấy còn một tia cực nhỏ khí tức của Tiêu Dao Cự Viên trên viên ngọc, hay nói chính xác hơn là trên khoả tinh huyết màu tím này. Không nghi ngờ gì nữa, khoả tinh huyết màu tím này đã cắn nuốt, hấp thu hai quả thận Tiêu Dao Cự Viên. Rồi sau đó thức tỉnh, thông qua một loại liên kết kì bí nào đó làm nổi lên văn tự của Tu La Biến trên cuốn sách cũ kỹ kia.
Hứa Phong hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn khoả tinh huyết như có sinh mệnh đang khẽ ngọ nguậy. Một lát sau hắn nghiến chặt răng, hít vào một cái, liều mạng há mồm nuốt khoả tinh huyết vào.
Khoả tinh huyết khi vào miệng nhanh chóng tan ra, Hứa Phong cảm giác chất lỏng hơi mặn hòa tan thành khí nóng vào trong thân thể, giây sau lan nhanh ra tứ chi. Cùng lúc đó, cảm giác nóng cháy chạy trong người. Hắn cảm thấy mình như biến thành yêu thú viễn cổ muốn hủy thiên diệt địa, tà niệm sôi trào, muốn phá huỷ tất cả bên cạnh mình.
"Sát khí thật cường đại"
Hứa Phong ánh mắt lóe lên. Nhưng, tinh huyết có bá đạo hơn nữa, hiện tại cũng chỉ là vật vô chủ, Hứa Phong không hề bối rối. Bảo vệ vững bản tâm, tâm thần hắn vừa động, từng cỗ nguyên lực từ trong đan điền tuôn ra, kèm theo từng luồng sét nho nhỏ chớp động.
Xuy xuy!
Lôi nguyên lực lại bao trùm lên trên tinh huyết, xuất hiện biến hóa khiến hắn vô cùng vui mừng. Gặp phải những tia sét kia, khí tức hung bạo trong tinh huyết như gặp phải khắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-dong-cuu-thien/1758886/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.