"A!" Tiếng thét thê lương chói tai từ trong hang động vang lên. Cũng khó trách, Tà Liên hư nhược tỉnh lại, mơ màng chưa nhớ ra đã có chuyện gì thì chợt phát hiện cơ thể không mảnh vải, hạ thân lại "hoang tàn" cơ hồ gần như không lành lặn.
Hứa Phong thì toàn thân cũng xích lõa, tiểu huynh đệ thì mềm oặt rủ sang một bên, ra vẻ cực kỳ thỏa mãn đang nằm ngủ dưới đất, khóe miệng còn chảy nước miếng. Tình huống này khiến mọi nữ nhân đều chỉ nghĩ đến một kết quả. Tà Liên cũng không ngoại lệ, nàng dần dần nhớ lại chuyện đêm qua, sắc mặt đỏ như táo chín.
"Bịch," Hứa Phong bị nàng đá cho một cái, mơ màng mở mắt ra. Chiến đấu vật lộn cả đêm, dù cơ thể của hắn có là trâu bò cũng không thể chịu nổi nên chìm vào giấc ngủ.
"Chuyện gì thế?" Hứa Phong lắc đầu, mí mắt nhướng lên, thấy ngay cơ thể nóng bỏng bắt mắt.
"Không được nhìn." Tà Liên cùng quẫn co người lại, nhất thời không tìm được y phục che người.
"Ngươi… ngươi làm gì với ta?" Tà Liên vừa giận vừa thẹn.
"Nói đơn giản là nàng trúng dâm độc, ta giúp nàng giải độc, hiểu chưa?" Hứa Phong nhe răng cười.
Tà Liên lúc đó vẫn chưa mất đi ý thức hoàn toàn, nàng vẫn nhớ những đoạn xấu hổ kia, cho đến khi mất hết ý thức đắm chìm trong khoái lạc. Hơn nữa mình đã bị phá thân, nhớ đến đấy thì không chỉ mặt ửng đỏ, mà mắt cũng nổi lên hơi nước.
"Chúng ta… cùng nhau…. Phải không…."" Giọng nàng nhỏ như muỗi kêu, nếu trong hang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-dong-cuu-thien/1758905/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.