🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Trầm vừa lướt điện thoại vừa ngồi xuống hàng ghế khán giả: “Đúng lúc ở gần đây thôi.”

Trần Trác ngừng một chút, liếc tôi: “Thật không? Tưởng thấy story của tôi mới chạy qua.”

Giọng điệu đầy ẩn ý.

Bị Lục Trầm lườm cho một cái sắc lẹm.

Đúng là hung dữ!

8.
Trong nửa hiệp đầu, đội của Nhậm Việt vẫn đang dẫn trước.

Lục Trầm gọi tạm dừng, tự mình vào sân thay người.

Trần Trác có chút lo lắng: “Cậu còn đang cảm mà…”

“Không sao đâu.” Anh ấy thay đồ ngay tại chỗ.

Tôi nhìn thấy cơ bụng của anh ấy!!!

Tám múi sắc nét, đường cơ rõ ràng, hoàn hảo không chút mỡ thừa.

Không ngờ khi cởi áo, thân hình anh ấy lại đẹp đến thế.

Tôi nhìn đến ngây người.

Bình thường Dương Kỳ mê trai nhất, nhưng hôm nay như mù mắt, không hề để ý gì, chỉ lo làm tiểu thư thục nữ trước mặt Nhậm Việt.

Để lại tôi một mình bị Trần Trác bắt quả tang.

Nhìn Trần Trác cố nhịn cười mà mặt tôi nóng bừng.

Ánh mắt Lục Trầm theo hướng nhìn của Trần Trác quay sang, còn cố ý kéo áo chậm hơn như muốn trêu chọc.

Mặt tôi đỏ lên.

Đến khi anh ấy cười đắc ý, tôi mới nhận ra anh ấy làm vậy là cố ý.

Rõ ràng biết tôi thích anh, vừa từ chối vừa câu dẫn.

Chắc chắn có bệnh.

Tôi ghét bản thân mình không kiềm chế được, bị người ta từ chối rồi mà còn mê trai không dứt, cứ nhìn rồi lại nhìn.

Để cứu vãn chút tự trọng, tôi quay sang giúp Nhậm Việt lau mồ hôi.

Tôi cố ý nói: “Dùng khăn lau đi, không thì mấy đứa con gái chúng tôi dễ đỏ mặt lắm.”

Thật ra cái bụng trắng trắng của Nhậm Việt chẳng có gì đáng xem.

Nhậm Việt hiểu tính tôi, chỉ sững người vài giây rồi hình như đoán ra được gì đó, cúi đầu xuống cười hì hì.

9.
Sau khi Lục Trầm vào sân, Nhậm Việt bị hành đến ngốc luôn.

Mỗi lần đối đầu với Lục Trầm, cậu ấy thậm chí còn không chạm được vào bóng.

Lục Trầm thì như có sức mạnh vô hạn, động tác lại còn đẹp trai ngút trời.

Mỗi lần ném bóng xong còn tiện tay vén áo lên lau mồ hôi.

Khiến người ta…

“Cậu ch** n**c miếng kìa,” Dương Kỳ nói.

“Không đời nào, đẹp trai thì đẹp trai, nhưng nhân phẩm không tốt.” Tôi chết cũng không chịu thừa nhận mình đang mê trai, miệng lưỡi còn cứng hơn đám con trai trên sân.

“Rốt cuộc hai người có thù oán gì mà khiến Nhậm Việt nhà tôi bị hành ra thế này?” Dương Kỳ bực tức.

Tôi đành bịa: “Anh ấy thích tôi, nhưng tôi không muốn yêu đương, tôi muốn tập trung học hành.”

“Chị ơi, tỉnh lại đi.” Cô ấy rõ ràng không tin.

Cuối cùng đội của Nhậm Việt thua thảm hại.

Kết thúc trận đấu, Nhậm Việt ngồi bệt xuống sàn, nghiến răng nghiến lợi: “Trường chị có loại người gì vậy? Lão Hi, tôi cảnh cáo chị, đừng để ngày nào đó tôi phải gọi anh ta là anh rể.”

“Ha ha, yên tâm đi nhóc, người ta không thích chị đâu.”

“Vậy là anh ta có thù với nhà họ Nhậm chúng ta?”

Thù hay không thì tôi không biết.

Nhưng anh ấy có cơ bụng.

Ngay gần chỗ tôi, lại bắt đầu vén áo lên nữa rồi.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.