Đây mới là lần thứ hai Hứa Đinh Bạch đến chỗ Lâm Thanh Nhạc sống, sau khi vào cửa, bên trong không bật đèn, Vu Đình Đình và Đổng Hiểu Nghê quả nhiên không có ở nhà.
Lâm Thanh Nhạc lấy cho anh đôi dép lê, lại rót cho anh một cốc nước ấm.
“Anh có thể xem TV trong phòng khách, mấy ngày nay em không về, đi dọn dẹp chút đã.” Lâm Thanh Nhạc nói
Hứa Đinh Bạch: “Được.”
Lâm Thanh Nhạc trở về phòng của mình, cất tất cả quần áo mang đến nhà Hứa Đinh Bạch lại vào tủ, hôm đó lúc lấy quần áo có lẽ Vu Đình Đình cũng vội nên tủ treo quần áo của cô rất bừa bộn.
Sau khi thu dọn tủ quần áo, cô lại dọn giường.
“Cần anh giúp gì không?” Hứa Đinh Bạch tựa vào cửa phòng.
Lâm Thanh Nhạc lắc đầu: “Không cần đâu.”
Hứa Đinh Bạch liếc nhìn chiếc giường của cô, rộng một mét rưỡi.
Lâm Thanh Nhạc cũng nhìn theo mắt anh, có chút xấu hổ: “Cái giường này nhỏ hơn của anh một chút… Nếu không quen thì anh trở về cũng được.”
Vừa rồi trên xe lại đột nhiên nổi hứng, kêu anh về nhà cùng cô, cũng chưa nghĩ đến chuyện sau đó.
Nhưng mà Hứa Đinh Bạch cũng đã ở đây rồi, sao có thể bằng lòng trở về được cơ chứ.
“Đủ để ngủ rồi, lái xe đi lái xe về mệt lắm, không về nữa.”
Lâm Thanh Nhạc ngẫm lại thấy cũng đúng: “Vậy được, vậy anh đi tắm trước đi, em đi lấy khăn tắm cho anh.”
“Ừ.”
Lâm Thanh Nhạc đi đến tủ trong phòng tắm lục lọi, đột nhiên phát hiện chiếc khăn tắm mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-keo/2400116/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.