Các diễn viên trên TV vẫn đang đối thoại với nhau, phong cảnh với âm thanh đều êm ái, có lẽ là phim này có một cốt truyện rất lãng mạn.
Nhưng Lâm Thanh Nhạc một chữ cũng không nghe vào, hiện tại toàn bộ tâm tư của cô đều bị người đàn ông phía sau chiếm lấy rồi.
Hô hấp cuối cùng cũng ổn định lại, nhưng anh vẫn không nhúc nhích, cũng không buông cô ra.
“Anh... Anh đang ngủ hả? Hứa Đinh Bạch?” Lâm Thanh Nhạc nhỏ giọng hỏi một câu.
“Không có.”
“Ồ... Vậy bây giờ anh có buồn ngủ không?”
Hứa Đinh Bạch ôm chặt cô trong lòng mình rồi nắm lấy tay cô, tay anh rất to, có thể hoàn toàn bao bọc tay của cô ở bên trong.
“Mẹ em nói mấy giờ đến nhà em ăn cơm?”
“Năm giờ là được rồi.”
“Còn có mấy tiếng nữa.”
“Đúng vậy.”
Hứa Đinh Bạch ôm lấy bàn tay cô, thấp giọng nói: “Vậy thì ngủ một giấc đi.”
“Ừm... Vậy anh ngủ đi.”
Hứa Đinh Bạch: “Chúng ta cùng nhau ngủ.”
Lâm Thanh Nhạc không có thói quen ngủ trưa, cô cảm thấy có lẽ sẽ không ngủ được, nhưng bây giờ cô đang nằm trong lòng anh, vừa ấm áp lại vừa thoải mái, đột nhiên cũng không muốn từ chối.
“Được rồi... Vậy thì chúng ta sẽ ngủ một lát.”
Hứa Đinh Bạch: “Được, lát nữa anh sẽ gọi em.”
Lâm Thanh Nhạc nghĩ nên là cô gọi anh mới đúng, cô cũng không phải là người có thể ngủ say vào buổi chiều.
Tuy nhiên... Thực tế sau đó lại làm cho cô vô cùng xấu hổ.
Cô không chỉ ngủ mà còn ngủ rất lâu.
Lúc tỉnh lại, thật đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-keo/2400129/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.