Thỉnh thoảng trên hành lang có những khách hàng khác đi qua, nhìn thấy tại góc rẽ có một đôi nam thanh nữ tú đang đứng với nhau thì không nhịn được mà quay đầu lại nhìn.
Lâm Thanh Nhạc cứng người, chỉ cảm thấy lúc anh nói câu này thân thể mình có phản ứng rất kỳ lạ, mạch máu toàn thân đột nhiên mở ra, càng ngày càng nóng hơn, giống như cả người đều tê dại đi.
"Cậu có nghe tôi nói không?" Hứa Đinh Bạch thấy cô không nói gì lại tiếp tục: "Tôi đã nói rõ với Triệu Tử Ái..."
"Cậu với cô ta còn có thể nói rõ ràng sao... Như thế nào đi nữa thì trong mấy năm kia hai người trôi qua cũng rất tốt mà đúng không? Lúc cậu không nhìn được là cô ta bên cạnh chăm sóc cậu, hai người học cùng một trường đại học, còn dạy bài cho cô ta..."
"Ai nói cho cậu biết? Triệu Tử Ái sao?" Hứa Đinh Bạch hoảng sợ, nói: "Lúc tôi không nhìn được đúng là cô ta có đến cùng với dì nhỏ mấy lần, còn nói rất nhiều lời, nhưng tôi không để ý đến, về sau cô ta chán không đến nữa. Còn khi học đại học, tôi chỉ dạy cho cô ta một lần duy nhất, sau này biết cô ta cố ý nên không dạy nữa. Hôm trước tôi đã nói rõ với cô ta, người tôi thích là cậu, tôi..."
"Được rồi, cậu đừng nói nữa!" Lâm Thanh Nhạc lấy tay che miệng anh lại, vì giọng anh ngày càng lớn.
Cô vui vì anh giải thích với mình, nhưng cũng vì là ở nơi này mà khẩn trương: "Cậu đừng nói ở chỗ này...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-keo/2400139/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.