Sau khi cửa chống trộm được mở ra, Hứa Tắc và Lục Hách Dương đứng đối mặt nhau trong vài giây cậu mới bước sang một bên nhường đường.
Cậu hoàn toàn không có kinh nghiệm mời người khác —— đặc biệt là mời người mình thích vào nhà, vì vậy nên trầm mặc một lúc dưới ánh mắt của Lục Hách Dương, cuối cùng nói: “Mời vào.”
Lục Hách Dương bước một bước vào phòng, đứng trước mặt Hứa Tắc, giơ tay cầm lấy vành mũ của cậu, nhấc mũ lên để lộ ra cả khuôn mặt.
Lục Hách Dương hơi nghiêng đầu nhìn khoé miệng Hứa Tắc, hỏi: “Còn đau không?”
“Không đau nữa rồi.” Khóe miệng vẫn còn sưng, không thể nào không đau, chỉ là một chút đau đớn này thật sự không đáng kể.
Hứa Tắc cởi mũ ra, dừng lại rồi đóng cửa.
“Cậu ra ngoài có việc à?”
“Mua miếng dán ức chế.” Hứa Tắc ngẩn người, Lục Hách Dương hỏi gì cậu trả lời đó, còn giải thích thêm nguyên nhân, “Có thể sắp đến kỳ dịch cảm rồi.”
“Tôi có mang đến hai hộp.” Lục Hách Dương nói.
Anh bước đến chiếc bàn ăn nhỏ, đặt những món đồ trong tay lên bàn.
Nhà Hứa Tắc không lớn, là loại hai phòng ngủ một phòng khách, cả phòng khách đều trống không đến khó tin, có một cái bàn ăn, một cái ghế, một thùng rác, hiển nhiên có thể thấy rằng chỉ có một người sống ở đây trong thời gian rất dài.
Hứa Tắc hơi phản ứng lại, vào trong phòng lấy một chiếc ghế khác đặt bên chân Lục Hách Dương.
Trên bàn có một cái hộp giữ nhiệt, Lục Hách Dương mở nắp, sau đó ngồi xuống,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-muon-noi-troi-chang-dang/2608245/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.