Đáng tiếc là trọng điểm của Hứa Tắc không nhằm vào câu hỏi của Lục Hách Dương, bởi vì cậu căn bản không cảm thấy việc bị Đường Phi Dịch bóp cổ là chuyện đáng chú ý, so với những vết thương mà cậu phải chịu sau khi đánh quyền anh, thực sự quá không đáng kể.
Hứa Tắc chỉ không hiểu tại sao Lục Hách Dương lại nắm cổ cậu nhẹ như vậy, lực đạo nhẹ đến mức khiến cậu có chút ngứa —— cậu cảm thấy Lục Hách Dương còn có thể dùng lực nhiều thêm một chút.
“Có chút mâu thuẫn với người trong câu lạc bộ.” Hứa Tắc nói, “Không sao đâu.”
Cậu thật sự không giỏi nói dối, ánh mắt né tránh, còn phải dựa vào những động tác nhỏ khác để che đậy —— Hứa Tắc đưa tay lên, đầu ngón tay chạm vào mu bàn tay của Lục Hách Dương.
Lục Hách Dương không nói gì, buông tay ra, ánh mắt vẫn rơi trên cổ Hứa Tắc.
Bụng ngón tay anh vu.ốt ve vết hằn kia, hầu kết của Hứa Tắc theo chuyển động của Lục Hách Dương lăn xuống, nhìn anh không chớp mắt.
“Không đau đâu.” Hứa Tắc lại nói, mặc dù cậu biết Lục Hách Dương hẳn là không quan tâm cái này.
“Vậy cái gì mới khiến cậu thấy đau?” Một lúc sau, Lục Hách Dương có chút lạnh lùng hiếm thấy hỏi cậu.
Hứa Tắc cảm nhận được áp suất không khí thấp, nhưng lại không thể tìm ra vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu.
Cậu đoán Lục Hách Dương hẳn là có chuyện gì không vui, do dự một chút rồi hỏi: “Có chuyện gì làm cậu không vui sao? Không phiền thì có thể nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-muon-noi-troi-chang-dang/2608255/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.