Tiếng ù tai đã sử dụng phần lớn thính giác, rõ ràng là trạng thái không thể suy nghĩ được gì nhưng cơ cơ lại phản ứng theo bản năng, Hứa tắc tắc tay ra: “Xin trích.” Nói ra khỏi miệng xong mới phát hiện giọng nói có vẻ như không giống mình.
Bàn tay của Lục Hách Dương rất lớn, khô nhanh và mạnh mẽ, bắt tay với Hứa Tắc một lúc, lúc tách ra phần da ở lòng bàn tay của cả hai có cọ xát rất nhẹ, Hứa Tắc cảm được nhận mặt trong ngón tay và xin bàn tay của Lục Hách Dương được phủ bởi một lớp chai mờ.
Bàn tay kia có hơi lạnh, giống như biểu cảm của Lục Hách Dương, lễ phép nhưng không mang theo bất kỳ ấm áp nào.
“Y tá nói với tôi trưởng khoa Châu đang xem, bảo tôi tìm hiểu với cậu về tình trạng của tướng quân Trần.”
Giọng nói còn trầm hơn so với trong ký ức, Hứa Tắc nhìn mũi sống của Lục Hách Dương, né tránh hai mắt nhìn nhau ở một mức độ nào đó. Cậu cố gắng trả lời một cách bình tĩnh: “Chẩn đoán là hội chứng rối loạn sinh tuỷ(*),hiện tại chưa xuất hiện trùng lặp nhiễm trùng hoặc bằng chứng gì đó, thuộc nhóm có khả năng xảy ra thấp, cần phải khảo sát thêm vài ngày.”
(*) Hội chứng rối loạn sinh tủy (Hội chứng rối loạn sinh tủy – MDS) là một nhóm các rối loạn do tế bào máu hình thành thành không bình thường hoặc không hoạt động gây ra.
“Được.” Lục Hách Dương nhìn đồng hồ, “Y tá nói tướng quân Trần đang nghỉ yên, tôi còn một cuộc họp, trước đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-muon-noi-troi-chang-dang/2608306/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.