19.
"Này, đang nói chuyện với cô đấy, có biết lễ phép không?" Cô ấy không vui đẩy tôi một cái, tôi nhẹ nhàng tránh đi, nhướng mày đánh giá cô ấy.
【 Không phải là Cố Miên thích Bùi Trạc chứ. Đáng tiếc, trong lòng người ta chỉ có em gái tốt Bùi Nguyệt mà thôi. 】
【 Tôi còn nhớ rõ Bùi Nguyệt từng nói cô ấy ' ngu xuẩn', dễ lừa gạt, còn nói cô ấy vênh váo tự đắc giống con khổng tước xấu xí không có lông lại liều mạng khoe khoang, hiện tại vừa nhìn thì thấy cũng không xấu cho lắm. 】
Cố Miên có chút hoảng hốt mở to hai mắt, tôi lại cách xa cô ấy một chút: 【Đừng có đột nhiên phát bệnh nha, tôi không muốn bị c ắn đâu. 】
“Cô cô cô... "Cố Miên nói ‘cô’ nửa ngày cũng không nói ra một câu, Bùi Nguyệt âm thầm nhìn cô ấy một cái, có chút không vui.
“Miên Miên, hay là thôi đi, tớ không sao.”
Cô ta nói không sao nhưng vẻ mặt lại ảm đạm, tầm mắt nhìn về phía Cố Miên cũng mang theo vẻ ghét bỏ mơ hồ, làm cho người ta nhìn không rõ.
Cố Miên rối rắm nhìn Bùi Nguyệt rồi lại nhìn tôi, ngay lúc cô ấy muốn mở miệng, ngoài cửa lại truyền đến tiếng động.
“Nguyệt Nguyệt, sinh nhật vui vẻ.”
Tôi tò mò nhìn sang, là một thiếu niên chưa từng gặp qua, Cố Miên và Bùi Nguyệt nhìn thấy người ngoài cửa lại vui mừng kêu lên.
“Anh trai!”
“A Tứ! Anh cuối cùng đã trở lại!” Bùi Nguyệt mặc kệ tất cả nhào vào lòng thiếu niên kia khóc đến đáng thương.
Thiếu niên kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-nguyen-cau-cua-co-ay/2733145/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.