́c gần hơn với tương lai.
Cậu vừa ra khỏi căn phòng ấy, đôi mày chau lại thật khó coi. Dứt khoát nắm lấy đôi tay bé bỏng của cô lôi đi thô bạo, khiến cô phải tiếc nuối rời bàn ăn thân yêu.
"Đi theo tôi"
"Ê, thả tui ra, tui đang ăn sáng mà"
Cậu dừng lại, nhìn cô một lượt. Ánh mắt làm cô cảm thấy khó chịu.
"Em ăn như thế còn chưa đủ sao?"
Cô lấy tay xoa bụng, phụng phịu nói.
"Hình như còn hơi đói đói"
Cậu căng dãn con ngươi. Buông lời mỉa mai châm chọc.
"Con heo này, không có thời gian để ăn đâu. Mau về phòng thu gom đồ đạc."
Vừa dứt lời, cánh tay cậu vô tình nắm chặt không buông. Cảm giác bên cô thật bình yên.
"Ê gom làm gì? Lẽ nào cậu đuổi tui đi hả?"
"Ừ, nuôi em tốn gạo, lại làm biếng, tôi tính bán em cho vài người bạn"
Vẻ mặt cậu trở nên nghiêm túc. Cô tiu nghỉu buồn, lại thế, lần nào cô và ông cũng phải chuyển chuyển chuyển và chuyển. Quen rồi, chỉ có Hội Bàn là tốt nhất. Cô buông lơi đôi tay cậu, bước đi thật nhanh.
"Đi thì đi, sợ gì"
Cậu kéo cô lại, nắm lấy đôi tay. Gõ vào đầu cô mắng yêu.
"Ngốc này, chẳng lẽ ai nói gì em cũng tin. Hứa với em, nếu em phải đi đâu thì tôi luôn sẵn sàng bên cạnh"
Cô có chút không quen nga, như thế này ngượng ngượng sao á. Đá vào chân cậu thật đau.
"Cấm cậu gần tui, dê xòm"
Cậu lẽo đẽo theo sau, cứ buông lời châm chọc cô.
"Con heo này, thế tối hôm qua có ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-nguyen-se-khien-anh-xa-em/1828781/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.