Sở Hoà mang Trần Duật Đằng vào trong xe ô tô, nơi này không gian riêng tư lại còn yên tĩnh. Tránh được đám người ồn ào xô bô ngoài kia.
Khác với Bạch Dương Vĩ, ngồi cạnh Sở Hoà, Trần Duật Đằng Đằng lại cảm thấy rất dễ chịu, không hề có chút áp lực nào.
Sở Hoà nhìn cậu, khẽ mỉm cười. Khuôn mặt của Sở Hoà không thể nào gọi là quá xuất sắc, nhưng bởi vì nội tâm thiện lành. Cho nên nét mặt thật sự rất hài hoà.
"Chú..."
Trần Duật Đằng lên tiếng gọi đã phá tan bầu không khí yên lặng này. Vậy mà Sở Hoà lại dùng điện thoại, bắt đầu soạn tin nhắn.
"Chú không thể nói chuyện được nhưng chú có thể lắng nghe. Cháu cứ nói chuyện, còn chú sẽ giao tiếp với cháu bằng việc soạn tin nhắn như vậy nhé?"
Trần Duật Đằng ngoan ngoãn gật đầu không ý kiến, Sở Hoà lại tiếp tục soạn tin nhắn đưa cho hắn đọc.
"Chính cháu là người đã làm tổn thương Sở Khiết?"
Từng dòng chữ đập vào mắt của Trần Duật Đằng, khiến hắn cảm thấy ngượng ngùng và xấu hổ, chỉ có thể cúi đầu không dám nhìn Sở Hoà, rồi hèn nhát gật đầu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-noi-doi-cua-doi-mat/440517/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.