Bữa tối này ăn đến chật vật, Nhan Sơ nếm được hương vị tươi ngon hơn cả món bít tết sốt tiêu đen chín bảy phần, luyến tiếc mãi dư vị thơm ngát nơi đầu lưỡi.
Cho đến khi lồ ng ngực không còn chút không khí nào, nàng khó thở, mới dựa vào chút lý trí mơ hồ buông Tô Từ ra, mặt đỏ tai hồng lùi lại mấy cm, cũng chỉ lùi mấy cm.
Nàng không biết từ lúc nào đã ngồi lên đùi Tô Từ, hai cánh tay nhẹ nhàng bám vào vai người phụ nữ, khẽ hé miệng thở dồn dập.
Cổ họng nàng khô khốc, như có ngọn lửa âm ỉ cháy ở vị trí yết hầu, không ngừng bùng lên, không chỉ tước đoạt hơi thở của nàng, còn khiến miệng khô lưỡi khô, muốn tiến thêm một bước hấp thụ chút nước bọt giữa môi răng người phụ nữ để giải khát.
Nàng thô lỗ m út hôn khiến đôi môi mềm mại đầy đặn kia ửng đỏ, môi châu hơi sưng lên màu sắc óng ánh, sánh ngang với đôi môi gần như không còn son vì bị Nhan Sơ gặm c ắn.
Tô Từ cũng nghiêng người dựa vào lưng ghế bình ổn hô hấp, khóe mắt nhuần nhuyễn của cô nhiễm một chút ửng hồng nhàn nhạt, trong ánh mắt lộ ra vẻ quyến rũ động lòng người.
Nhan Sơ đối diện với cô, tâm tình thoáng chốc bị ánh mắt nghiêng nghiêng vừa nhìn của cô cuốn đi, cái gì bít tết rượu vang đỏ đều bị nàng vứt ra sau đầu, một lòng một dạ chỉ nghĩ đến việc được voi đòi Hai Bà Trưng.
Nhưng năm ngón tay thon dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-to-tinh-dau-dong-cua-em/2738948/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.