Tần Thúc vốn đang căng thẳng trong lòng , đến lúc này Thái Hậu nương nương nhẹ nhàng tựa vào vai hắn mới chợt buông lỏng .
" Hoa này ,nếu chủ tử không thích ta liền bỏ xuống ?"
Kỳ thật chính hắn cũng biết được , trước ngực mang đóa hoa lớn như vậy thật sự là khó coi ,nhưng hai người kia nói nhất định phải mang ,nếu không sẽ không giống hôn sự ,vốn đã không có người chứng hôn , không có tiệc cưới ,không có tân khách đã không giống một cái hôn lễ rồi .Tần Thúc liền cảm thấy ủy khuất nương nương ,lại lo lắng nương nương trách hắn tự chủ trương ,cố gắng muốn làm những chuyện tốt nhất liền đeo .
hắn một tay nâng một bộ quần áo đỏ của tân nương , một tay định đỡ nàng thẳng dậy ,nhưng không nghe thấy nàng lên tiếng ,không khỏi hơi cúi xuống nhìn biểu tình của nàng .
" không được nhìn !" Giọng nói Liễu Thanh Đường có chút khàn khàn ,liền xoay mặt hắn sang bên kia .
Tần Thúc chợt nhìn thấy một chút nước mắt lấp lánh rồi biến mất ,lại nghe được giọng nói của nàng sao không hiểu được , lập tức thuận theo quay sang bên kia , bất quá bàn tay đang nắm tay nàng tăng thêm chút lực .một lát sau hắn mới thấp giọng nói .
" Thực xin lỗi , ta chỉ có thể cho nàng một hôn lễ không ra gì , thực xin lỗi ."
" không , như vậy là tốt rồi ."
Giọng nói của Liễu Thanh Đường ôn nhu ,trong bóng đêm vang lên tiến thẳng vào trong lòng Tần Thúc ,làm cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-tuyen-ngon-cua-trung-khuyen-hoan-quan/305429/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.