Mặt Hàn Diệp Thành tái mét. Giết người, không phải là lần đầu hắn làm, nhưng trong giải đấu này, không phải sẽ bị loại sao? Hắn không thể khiến lũ con cháu thế gia kia thán phục nhìn mình nữa rồi. Thật khốn khiếp!
Ở Hàn gia đương nhiên chẳng ai tỏ thái độ gì về xuất thân của hắn, cũng như những việc hắn làm, chẳng ai quản, miễn không ảnh hướng đến Hàn gia là được, nhưng việc này ảnh hướng rất lớn, hắn sẽ bị phạt, mà hình phạt của Hàn gia thì từ “ kinh khủng” không miêu tả hết được. Mới nghĩ thôi hắn đã rét run người rồi.
Cơ hội đổi đời của hắn, thôi xong, phải chờ nữa sao, mà trong thời gian chờ này, hắn sẽ bị bao ánh mắt khinh miệt nhìn? Hắn sẽ bị phỉ nhổ xúc phạm thế nào? Hắn bỗng dưng hận cha mẹ mình. Nếu mẹ không sinh ra hắn, có tốt hơn không. Không, nếu mẹ hắn không có dòng máu tiện tỳ, mới tốt. Tất cả là tại mẹ hắn!
Bách Dược tiên sinh vuốt râu, rồi nói: “ Hàn Diệp Thành, người này tính tình độc ác, không biết kiềm chế, Hàn gia chủ nên cho Hắc gia một lời giải thích đàng hoàng. Còn người này, phải để cho hai vị định đoạt rồi.”
Hàn Quân: “ Hắc huynh, ta không biết dạy vãn bối, việc này, giao cho huynh xử lý.”
Hàn Quân vốn không thích hoa mỹ.
“ Thế không được, người Hàn gia, phải do Hàn gia xử lý.”
“ Được. Vậy việc hôm nay, ta nhất định cho huynh lời giải thích hợp lý.”
“ Ta sẽ chờ vậy. Nên làm luôn đi, chuyện chỉ của hai nhà,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-gio/418319/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.