Lúc Long Thần nhìn cái vết lõm này, thì Diệp Hiên cũng theo ánh mắt hắn mà nhìn chằm chằm vào vết lõm đó. Lúc đầu hắn còn không nhớ ra được vết lõm này giống với ngọc bội Hồng Liên, "A, hình dạng vết lõm này thật sự vô cùng quen mắt nha."
Diệp Hiên cẩn thận quan sát một hồi, sau đó vỗ tay một cái, kích động nói: "Đây không phải là hình dáng của miếng ngọc bội Hồng Liên gia truyền của nhà ta sao, sao lại có ở nơi này nhỉ."
Long Thần có biết chuyện U Minh Huyết Hải này là một phong ấn cực lớn, do vô số cấm chế hợp thành. Cây Yêu Huyết Hồng Liên này sinh trưởng ở đáy biển của U Minh Huyết Hải, chính giữa đài sen của nó lại có vết lõm hình ngọc bội Hồng Liên, đó chẳng phải chứng tỏ, điểm mấu chốt của phong ấn U Minh Huyết Hải có lẽ là Yêu Huyết Hồng Liên này sao.
Long Thần không nói nhiều, vươn tay ra nhẹ nhàng đụng lên vết lõm kia. Một luồng ánh sáng màu đỏ nhu hòa từ giữa vết lõm tỏa ra, hai người Long Thần và Diệp Hiên vội vàng lui về phía sau.
Ánh sáng màu đỏ máu từ vết lõm tỏa ra, từ từ phân tách, ngưng kết thành mấy chục chữ nhỏ màu đỏ máu, một cỗ sức mạnh uy nghiêm từ trong những chữ nhỏ này tản mát ra. Long Thần và Diệp Hiên đọc từng chữ một: "Phàm là con cháu của Diệp Vô Thương ta, cầm ngọc bội Hồng Liên, là mở được lăng mộ Sát Thần, xông qua trùng trùng cửa ải, là lấy được bảo vật truyền thừa của Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-huyet-chien-than/2341513/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.