Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123
Chương sau
Con yêu thú này hình thể thon dài như báo, trên thân có nhiều đóa hoa giống như mây, tu vi chỉ là Luyện Khí chín tầng. "Hắc hắc, lâu rồi không nếm qua máu tươi của yêu thú." Du Vân cười hắc hắc một tiếng, nhanh chóng biến thân thành một con rắn to lớn, phát ra khí tức Long Khí mười ba tầng khiến cho con Hoa Vân Báo này hoảng sợ mà quay đầu bỏ chạy. "Chạy, ta cho ngươi chạy." Đầu rắn phun ra tiếng người rồi sau đó nhanh như chớp mà bò theo con Hoa Vân Báo này. Năm phút sau, con Hoa Vân Báo đã nằm gọn trong bụng của Du Vân, thịt tươi của yêu thú đều có chứa năng lượng của linh khí nhanh chóng được tiêu hóa làm cho Du Vân rất là thỏa mãn, đầu lưỡi phun ra rút vào, khóe miệng còn chảy ra máu tươi. Du Vân cũng không biến hình mà cứ như vậy bò đi, nơi đi qua cỏ bị ép thành một đường lớn. Có lẽ ở đây nằm khu vực ngoại vi nên chỉ có yêu thú cấp thấp nên Du Vân rất là nhàn nhã, bắt gặp con yêu thú nào cũng nuốt vào trong bụng, nhưng Du Vân không chú ý đến máu tươi của yêu thú rơi xuống đất thì nhanh chóng biến mất như bị cái gì đó hấp thu đi, mà những chỗ khác có tu sĩ thì không may mắn như Du Vân, lúc truyền tống đến thì không kịp chuẩn bị gì cả mà chết dưới miệng yêu thú, có người thì bị khe hở không gian cắt thành mảnh vỡ, tu sĩ gặp nhau thì chém giết để tranh đoạt thảo dược, đệ tử hai ma tông thì kết hợp lại với nhau, gặp được người nào thì chém giết người đó, đệ tử các tông môn phe chính đạo và đệ tử của sáu gia tộc cũng vậy, khiến cho không gian tạo thành một cái chiến trường, máu tươi và thi thể rơi đầy đất nhưng sau một lúc thì đột ngột biến mất, điều này làm cho cả phe chính đạo dừng tay chém giết, họ không biết chuyện gì xảy ra nhưng điều này rất là quỷ dị, phe chính đạo ngừng lại nhưng không có nghĩa là các người khác dừng lại, kỳ dị thì kỳ dị nhưng lòng tham khi thấy tài nguyên trước mặt mình thì bỏ qua hết khiến cho những trận chiến quyết liệt hơn. Ở sau dưới lòng đất, dưới cửa vào không gian mấy vạn trượng có một hang động thật lớn, ở giữa có một lão giả khoanh chân ngồi đó, người này chính là lão tổ Phương quan, giờ phút này hắn vẻ mặt hưng phấn không thôi. "Chém giết đi, ha ha ha, máu tươi, thi thể của các ngươi sẽ là chủ dược của ta, ha ha ha." Phương Quang cười to lên, ở trên không thì có những đoàn máu tươi, thi thể của các tu sĩ bị truyền tống tới nơi đây. Vì việc này mà Huyết Quỷ Tông chuẩn bị bấy lâu nay, lợi dụng không gian phế tích để diễn ra một màn chém giết, những thi thể và máu huyết của tu sĩ được truyền tống tới nơi đây để Phương Quang luyện chế ra một viên thuốc đột phá bình cảnh, nhưng mà viên thuốc này cần rất nhiều máu tươi của tu sĩ. Phương Quan hả miệng ra phun ra một ngọn lửa màu đỏ, nhiệt độ nóng rực khiến cho xung quanh không gian vặn vẹo lên, hắn khống chế ngọn lửa bao vây các thi thể và máu tươi luyện hóa chúng để loại bỏ những tạp chất, máu tươi, xương cốt, da thịt bị ngọn lửa luyện hóa bay ra những tia khói xanh, mà những thứ đó thì ngày càng co rút và nhỏ lại nhưng ẩn chưa sự tinh khiết hơn lúc trước. "Thêm nữa, mau chóng vào phế tích đi thôi, ha ha ha" Phương Quang hưng phấn mà cười to lên.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123
Chương sau