Du Vân nằm trên mặt đất của hang động ngủ một giấc đến ngày thứ hai mới tỉnh, cởi hết tất cả quần áo ra sau đó tắm một trận đã đời.
Tắm xong Du Vân cũng không thèm mặc đồ mà ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện.
Năm ngày sau, chân khí cũng đã điều trỉnh tới trạng thái tốt nhất, màu vàng sương mù trong đan điền đang có dấu hiệu co rút lại và bắt đầu ngưng thành thể dịch, từ trong túi trữ vật ra tất cả đồ đạc, cầm cái bình sứ chứa hai viên đan dược lên, mở cái nắp ra, hương thơm từ trong đó phát ra khắp cả hang động, nhanh chóng từ đó đổ ra một viên sau đó nuốt vào, tay thì cầm hai miếng linh thạch.
Đan dược bỏ vào trong miệng rồi bắt đầu hòa tan ra chảy xuống cổ họng, có giáo huấn suýt chút nữa bị sặc từ lần trước nên bây giờ Du Vân đã làm kịp ứng phó, dòng nước ấm hòa tan bở đan dược chạy xuống bụng rồi lan tỏa ra khắp các kinh mạch, dưới sự không chế bằng cách vận chuyển công pháp Long Vân Quyết đoàn năng lượng này chạydọc theo các kinh mạnh rồi đi vào đan điền, sương mù tiếp xúc với đoàn năng lượng này thì nhanh chóng co rút lại, dần dần có hơi nước xuất hiện.
Thời gian từng chút trôi qua.
Bốn tháng sau.
Ở ngoài kia vẫn đang còn chém giết say sưa nhưng mà số lượng tu sĩ chỉ còn một phần ba, mà chỗ lão tổ Phương Quang thì thi thể nhiều hơn khiến cho hắn rất vui mừng, trước mặt hắn đứng một cái đỉnh rất lớn, bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-ngao-thuong-khung/1179775/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.