Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123
Chương sau
Du Vân khi bước vào thành thì người dân nơi đây tò mò nhìn hắn, hắn khác với những người ở đây, từ vóc dáng cho đến quần áo, mọi người bàn tán xung quanh kẻ lạ mặt này. "Người này là ai? Sao lại ăn mặc như vậy?" "Lần đầu tiên ta thấy có kẻ ăn mặc như vậy, không sợ lạnh sao?" "Hắn giống như không phải ở đây...." "..." Du Vân bị mọi người soi mói thì cảm thấy thân thể của mình rất nhột, nhưng cũng phải thôi, mọi người ở đây ai cũng to cao, ăn mặc toàn là đồ được làm từ da thú, còn hắn thì ăn mặc một bộ mỏng manh mà chất liệu lại khác hẳn mọi người, hình thể cũng thấp bé hơn. Du Vân bước vào một khách sạn, nói khách sạn là bở vì tòa nhà này lớn hơn những nhà khác, người ở bên trong rất nhiều và đang ăn uống nói chuyện với nhau. Du Vân gọi lên mấy món thức ăn, vài phút sau tiểu nhị đem lên vài món ăn, Du Vân lấy một thỏi bạc ra mà hỏi: "Ngươi biết thứ gì đây không?" Tiểu nhị khi thấy thỏi bạc của Du Vân thì ánh mặt sáng rựng, liên tục gật đầu: "Biết biết, đại ca có việc gì cứ hỏi đi!" "Ở nơi này là chỗ nào?" "Cái gì chỗ nào? Ý đại ca là khu vực ở đây sao?" Tiểu nhị không hiểu câu hỏi của Du Vân cho lắm. "Ah ý ta là chỗ này là ở đâu..... Ở nước nào?...." Du Vân cũng khá là đau đầu, bỗng nhiên lạc vào đây rồi bây giờ đi hỏi những câu không rõ nghĩa, không biết người ta có nói mình điên không nữa. "Ah..... Ở đây là Bạch Băng thành, là một trong những thành thị của Bạch quốc..." Tiểu nhị suy nghĩ câu hỏi của Du Vân một chút rồi sau đó ngập ngừng trả lời. "Bạch quốc? Thế ở đây có phải khu vực của Tây Hải hay Nam Vực không?" "Tây Hải là cái gì?còn Nam Vực là cái gì? Ta chỉ biết Bạch quốc thôi." Du Vân tỏ ra vẻ không hiểu, sau đó hỏi đường đi thành thị tiếp theo thì đưa cho tiểu nhị bạc rồi bước ra ngoài thành bay đi. Một tháng sau, Du Vân lại xuất hiện ở một tòa thành khác, cũng như tòa thành trước, ở đây tất cả kiến trúc đều được điêu khắc từ băng mà ra, nhưng tòa thành này nhiều người và tấp nập hơn, hắn ở đây nửa ngày sau đó tiếp tục bay đi, hắn đã thăm dò chỗ của mình hiện tại là đang ở Bạch quốc, còn cái gì Tây Hải, Nam Vực ai nấu đều không biết, mà ở đây Du Vân chỉ thấy toàn phàm nhân, cả yêu thú cũng không có xuất hiện. Du Vân cũng không có ý định tiếp tục đi tiếp mà bay đi một phương hướng khác, bay được ba ngày thì trước mặt Du Vân là một ngọn núi bằng tuyết trắng, cao mấy vạn trượng, đỉnh núi chọc vào trong mây, hắn bay đến đỉnh núi sau đó tìm một chỗ mà mở ra hang động chuẩn bị tu luyện. Hắn không biết đây là nơi nào nhưng cứ tăng tu vi của mình lên rồi nói trước. Sau khi bố trí trận pháp hoàn thành thì Du Vân bắt đầu tu luyện, ý định lên Long Đan hậu kỳ rồi tính tiếp, hắn bắt đầu lấy ra đan dược bỏ vào trong miệng rồi vận chuyển Long Vân Quyết hấp thu long khí từ trận pháp. Hai năm sau, trong hang động Du Vân đang ngồi ở đó, xung quanh bột phấn và chai lọ vất đầy đấy, trong thân thể của Du Vân Long Đan phát ra một tiếng "rắc", Long Đan cao và rộng đã ba tấc, nó bắt đầu thả ra một luồng pháp lực đi khắp quanh thân, theo công pháp vận chuyển vài phần sau đó quay trở lại Long Đan, mà khi Long Đan của Du Vân tràn ra pháp lực thì nó cũng phóng ra uy áp bên ngoài thổi bay đi các bụi phấn từ long ngọc, hơi thở của Du Vân mạnh mẽ hơn hai năm trước rất nhiều, mà xương cốt của hắn bây giờ không còn lấm tấm màu vàng nữa mà tất cả đều là màu vàng nhạt nhìn rất cứng cỏi nhưng lại mang tính dẻo dai, trông giống như được làm từ vàng. Thanh phi kiếm ở trong đan điền bị ảnh hưởng bởi Long Đan cũng đang dần biến thành màu vàng mà vòng quanh xung quanh nó, mà cùng lúc Du Vân lên Long Đan hậu kỳ thì thức hải của hắn mở rộng thêm và bắt đầu có mờ nhạt sương mù, mà sương mù này là cái gì thì Du Vân cũng không biết được.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123
Chương sau