Đoàn Khắc Tà trên mặt nóng rần, “Nguyên lai nàng đã sinh hài tử. Ta canh ở bên ngoài phòng sản phụ thì còn coi thế nào?” Chàng đang muốn bỏ đi, nhưng lại không biết chuyện bên ngoài ra sao, bản thân mình còn chưa lấy được giải dược, làm sao có thể hỗ trợ Ngạc Khắc Sấm tự chống cường địch được.
Đang lúc chần chừ chưa dứt khoát, chợt nghe “kẹt” một tiếng, cửa phòng mở ra, nông phụ kia chỉ chỉ vào bên trong cửa, ý muốn gọi chàng tiến vào. Đoàn Khắc Tà đỏ bừng cả mặt, chàng lúng túng nói:
“Cái này, cái này sợ rằng không tiện”.
Nông phụ kia không hiểu chàng nói gì, song nhìn thần tình của chàng thì cũng minh bạch mấy phần, bà ta liền làm mấy động tác, tỏ vẻ rằng trong phòng đã được thu dọn sạch sẽ, rồi liền kéo chàng tiến vào.
Đoàn Khắc Tà có đang dùng dằng, thì thanh âm run rẩy của Sử Triêu Anh truyền đến:
“Khắc Tà, ngươi có thể tiến vào rồi. Ta có chuyện nói cùng ngươi, lúc này, ngươi cũng không cần kiêng kị nhiều như vậy. Ngươi không nguyện ý gặp ta một chút sao? Ta cầu xin ngươi đó!”
Thanh âm rất yếu ớt, nhưng cũng còn nghe được rõ ràng.
Đoàn Khắc Tà nghe thấy nàng nói đáng thương như vậy, trong lòng cũng nổi lên niềm trắc ẩn, chàng không dùng dằng nữa, để cho nông phụ đưa chàng vào trong sản phòng. Chỉ thấy Sử Triêu Anh mặt vàng như ghệ, nửa nằm nửa ngồi dựa vào thành giường, trên giường còn có một có một đứa nhỏ sơ sinh được bọc bằng vải gấm đỏ thẫm, đứa nhỏ cũng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phung-bao-thoa-duyen/567910/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.