Vào thời Đường, tị hiềm nam nữ không được coi trọng bằng các thời đại sau, nhất là đối với các nhân vật trên giang hồ, chuyện nam nữ qua lại càng được xem là chuyện bình thường. Do đó, Đoàn Khắc Tà mới dám tiến thẳng vào nội viện dành cho nữ quyến như vậy.
Mặc dù vậy, theo như lễ mạo thì một nam tử không nên tùy tiện xông vào khuê phòng của nữ nhân. Đoàn Khắc Tà lại không biết Sử Triêu Anh ngụ tại nơi nào, nếu như gõ cửa khắp nơi để hỏi thăm thì lại sợ mọi người đàm tiếu, trong lòng chàng đang rất phân vân.
Trụ sở bí mật này của bọn họ nguyên là sản nghiệp của một vạn hộ hầu bị lụn bại, con cháu không thể giữ được nên phải mang bán. Bên trong tường bao chiếm đến vài mẫu đất, có mấy chục gian phòng, tiền hậu còn có hai tòa hoa viên. Nữ quyến cư ngụ bên trong nội viện, chiếm phần lớn hậu hoa viên, phòng ốc chằng chịt xen kẽ giữa các hòn giả sơn, cây cối.
Nhưng hiện tại nội viện lại rất tĩnh mịch, ước chừng bởi vì lúc này đang là giờ cơm tối, các nàng đều vào phòng dùng bữa. Đoàn Khắc Tà lững thững tản bộ, chàng hy vọng bắt gặp một ai đó để hỏi thăm nơi ở của Sử Triêu Anh. Thế nhưng đi một hồi vẫn không gặp ai, bất tri bất giác chàng đi đến một góc của hậu hoa viên, ở đó lẻ loi một gian phòng, chợt chàng nghe thấy tiếng Sử Triêu Anh.
Đoàn Khắc Tà mừng rỡ, nghĩ bụng: “Thế này không cần phải hỏi nữa nhưng không biết là ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phung-bao-thoa-duyen/814160/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.