An Định Viễn đỏ cả mặt, trường thương dựng lên, tự mình gạt vòng sắt chốt áp môn (cửa sập) trên cao ra, chỉ nghe “rầm” một tiếng, áp môn ngàn cân từ trên cao hạ xuống, tức thì trong ngoài tuyệt cách! Ngoài ra, tướng sĩ giữ cửa các nơi khác cũng theo như vậy mà làm, không đầy nửa khắc, sáu cửa đại môn đều đã bị đóng chặt.
Lúc này trong giáo trường quần hùng sớm đã đi hết bảy tám phần, chỉ còn lại hai ba phần, có một bộ phận là đồng bọn của Tinh Tinh Nhi lưu lại trong giáo trường, có một bộ phận thì muốn xuất tràng nhưng chưa đến cạnh cửa, số đến cạnh cửa rồi thì đang muốn ra, bất quá chỉ là một bộ phận rất ít, tuy muốn đoạt cửa mà ra nhưng quả bất địch chúng, tức khắc bị vũ lâm quân đánh quay lại. Nhóm người Thiết Ma Lặc còn ở bên giáo trường, ứng cứu không kịp.
Không Không Nhi đại nộ, liền lao đến muốn thu thập tên thái giám kia. Nhưng vũ lâm quân sớm đã bày trận thế, kiếm kích như rừng, nhất nhất nghiêm ngặt bảo vệ tên thái giám cẩn mật đến gió cũng không lọt, ngăn cản đường tiến của Không Không Nhi. Thiết Ma Lặc kêu lên:
“Không Không tiền bối, không thể khinh cử vọng động. Vũ lâm quân cũng chỉ bất quá phụng mệnh mà làm, hà tất phải đánh đến lưỡng bại câu thương?”
Vũ Duy Dương đã trở lại trong đám thân quân, để vãn hồi thể diện, hắn hò hét ầm ĩ:
“Tốt rồi, đám phản tặc các ngươi dám giả mạo thánh chỉ, thật là tội không thể dung!”
Không Không Nhi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phung-bao-thoa-duyen/814172/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.