Tổng giám đốc, nhà thiết kế Tống bị dao găm đầm bị thương rồi” Trình Hiệp lại tẩn cho những tên cướp kia một trận, quay lại nói.
Đường Hạo Tuấn bề ngang Tống Vy lên: “Anh ở đây chờ cảnh sát đến, tôi đưa cô ấy đi bệnh viện” “Được.” Trình Hiệp gật đầu.
Đường Hạo Tuần ôm Tổng Vy lên xe, đi tới bệnh viện.
Sau khi đến bệnh viện, anh lập tức tới tìm Mạnh Ngọc.
Hôm nay Mạnh Ngọc trực đêm, anh ta vừa mới hoàn thành một ca phẫu thuật, nên lúc này đang rất mệt mỏi.
Anh ta định gục xuống bàn làm việc chợp mắt một lát, bỗng nhiên một tiếng động lớn vang lên, cửa phòng làm việc bị người đá văng ra, khiến anh ta sợ đến mức nhảy dựng lên từ trên ghế: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Đường Hạo Tuấn nghiêm mặt, sải bước dài đến trước bàn làm việc của Mạnh Ngọc, đặt Tống Vy xuống, ra lệnh: “Bôi thuốc cho cô ấy.” “Cô ấy sao thế?” Mạnh Ngọc nhìn người phụ nữ bất tỉnh đang tựa đầu vào bụng Đường Hạo Tuấn, nghiêm túc hỏi.
“Cô ấy bị dao găm đâm trúng” Đường Hạo Tuấn lời ít ý nhiều đáp, sau đó anh xé tay áo của Tổng Vy, làm lộ ra và vai cô.
Mạnh Ngọc nhìn vết dao trên bả vai Tống Vy, hít sâu một hơi, vội đeo găng tay lên, bắt đầu xử lý.
Khi vết thương của Tống Vy được băng bó xong đã là nửa giờ sau.
Mạnh Ngọc tháo găng tay xuống, thở phào nhẹ nhõm: “Xong rồi”
Đường Hạo Tuấn kéo tay áo của Tống Vy lên, sau khi bế cô lên đặt nằm xuống ghế sofa, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2363215/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.