CHƯƠNG 1554
Hơn nữa cô đã ôm được anh, mùi hương bạc hà quen thuộc trên người anh, hơi ấm quen thuộc này làm cô biết anh thật sự đã tìm thấy cô rồi.
Giây phút này Tống Vy buông bỏ hoàn toàn sự cảnh giác và phòng bị, òa lên bật khóc nức nở, còn to hơn lần trước khi cô liên lạc được với Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn biết trong khoảng thời gian này cô đã phải chịu nhiều sợ hãi, một mình cô bị bắt trên hòn đảo này, lại còn phải đối mặt với sự quấy rối liên tục của Đường Hạo Tuấn và sự rình rập của Lâm Giai Nhi. Để tự bảo vệ mình, cô đã phải hi sinh rất nhiều.
Rõ ràng cô là một cô gái yếu ớt, sức trói gà không chặt vậy mà đã phải mạnh mẽ để cầm bình hoa và dao lên làm vũ khí.
Tin rằng sau khi trải qua chuyện này, tính cách của cô sẽ còn mạnh mẽ hơn trước.
Đường Hạo Tuấn ôm nhẹ Tống Vy, vỗ lưng cho cô, lặng lẽ an ủi những cảm xúc trong lòng cô.
Thỉnh thoảng anh còn cúi đầu hôn trán và tóc cô.
Dần dần, tâm trạng của Tống Vy cũng bình tĩnh trở lại, tiếng khóc cũng từ từ dừng hẳn.
Cô ngẩng đầu lên, lau mắt, cười xấu hổ: “Hạo Tuấn, xin lỗi anh, có phải em khóc rất xấu không?”
“Không hề, đối với anh lúc nào em cũng rất đẹp.” Đường Hạo Tuấn cúi đầu nhìn cô, trong ánh mắt là sự đau lòng và tự trách không thể che giấu được: “Em gầy đi rồi.”
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2365439/chuong-1554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.