CHƯƠNG 1721
Bà sống đến từng tuổi này nhưng đây là lần đầu tiên bà thấy một chàng trai tuấn tú có khí chất như vậy, trước giờ bà cứ tưởng Kiều Phàm và Cẩm Thành là đẹp trai nhất rồi.
Nhưng không ngờ anh chàng này còn đẹp trai hơn cả Kiều Phàm và Cẩm Thành.
Hơn nữa đứng với Vy Vy quả thật là trời sinh một cặp, trai tài gái sắc.
Điều quan trọng nhất là mặt mũi của anh chàng này giống hệt Hải Dương, cho nên không nói cũng rõ thân phận của anh chàng này.
“Vy Vy, người này là chồng của cháu đúng không.” Mẹ Giang vừa nhìn Đường Hạo Tuấn vừa hỏi.
Tống Vy gật đầu: “Đúng vậy dì, đây là chồng cháu, Đường Hạo Tuấn.”
Nói xong, cô nhìn Đường Hạo Tuấn rồi giới thiệu với anh: “Chồng, đây là mẹ Giang Hạ, dì Giang.”
“Chào dì Giang.” Đường Hạo Tuấn duỗi tay ra.
Mẹ Giang vừa nhìn là biết anh là người có địa vị cao, nhất thời có phần thận trọng duỗi tay ra bắt tay với anh: “Chào cậu, tôi gọi cậu là cậu Đường nhé, cậu Đường đúng là tuổi trẻ tài cao.”
“Cảm ơn dì Giang quá khen.” Đường Hạo Tuấn mỉm cười đáp lại.
Mẹ Giang thu tay về: “Nào có, tôi nói thật thôi.”
“Được rồi dì à, đừng đứng ở đây nữa, chúng ta vào thăm Giang Hạ thôi, bây giờ Giang Hạ thế nào?” Tống Vy hỏi.
Đoàn người đi vào bệnh viện, nước mắt mẹ Giang lại chực trào ra, bà buồn bã trả lời: “Giang Hạ vẫn chưa tỉnh lại, bác sĩ nói vết thương ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2365727/chuong-1721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.