CHƯƠNG 1882
“Hạ, trước tiên con nói cho mẹ biết đi, sao con lại biến thành như thế này?” Mẹ Giang nâng mặt Giang Hạ lên, không trả lời mà hỏi ngược lại.
Giang Hạ chớp chớp mắt: “Cái gì mà biến thành như thế này chứ, con vẫn luôn là như thế này mà.”
“Cái gì?” Mẹ Giang ngơ người: “Vẫn luôn như thế này à?”
Không phải là sau khi Hạ bị kích thích, tính cách quay trở về lúc mười mấy tuổi đó chứ?
Nghĩ đến đây, mẹ Giang vội vàng hỏi: “Hạ, bây giờ con mấy tuổi rồi?”
“Hả?” Giang Hạ sửng sốt: “Mẹ, sao mẹ lại hỏi con cái này?”
“Con mau trả lời mẹ đi, con có biết là con bao nhiêu tuổi không?” Mẹ Giang lắc lắc bả vai Giang Hạ thúc giục cô.
Giang Hạ bị bà lắc lắc đến choáng đầu, mở miệng trả lời: “Hai mươi bảy tuổi.”
Mẹ Giang dừng lại: “Con biết mình hai mươi bảy tuổi?”
Giang Hạ dở khóc dở cười: “Mẹ ơi, mẹ sao vậy, mẹ tưởng con bị thần kinh hả, ngay cả mình bao nhiêu tuổi cũng không biết?”
Mẹ Giang không nói chuyện.
Bà đúng là cho rằng con gái mình bị kích thích khiến tính cách và trí thông minh quay về lúc mười mấy tuổi, quên mất số tuổi thật sự của mình.
Nhưng mà bây giờ xem ra hình như không giống như bà nghĩ.
“Mẹ, rốt cuộc là mẹ làm sao thế?” Giang Hạ khó hiểu nhìn mẹ Giang.
Mẹ Giang tức giận trừng cô: “Con còn hỏi mẹ làm sao nữa hả, mẹ nên hỏi con mới đúng đó. Hạ, sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2365963/chuong-1882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.