CHƯƠNG 1924
“Anh bớt nói linh tinh đi, chuyện này không thể nào!” Kiều Phàm như chịu kích thích cực lớn, chợt bắt lấy cổ áo Đường Hạo Minh, sắc mặt hung ác đáng sợ.
Tài xế lái xe thấy vậy, dừng xe lại, muốn rút súng.
Đường Hạo Minh liếc thấy, nhấc tay, ngăn cản động tác tài xế.
Tài xế có chút không hiểu: “Ông chủ…”
“Lái xe!” Đường Hạo Minh cau mày nói.
Đối mặt với thái độ không cho phép chen mồm của anh ta, cuối cùng vẫn là đáp ứng, ánh mắt hung ác nhìn Kiều Phàm một cái, quay đầu lại, tiếp tục khởi động xe.
Đường Hạo Minh không hề cảm thấy sợ hãi vì bị Kiều Phàm bắt lấy, ngược lại còn giễu cợt nhìn Kiều Phàm: “Thế nào? Bị tôi nói trúng thẹn quá hóa giận rồi? Kiều Phàm, anh cũng chỉ có chút bản lĩnh này, thừa nhận mình yêu Giang Hạ có gì không tốt?”
“Tôi nói rồi, tôi không yêu Giang Hạ, tôi không thể nào yêu cô ta!” Huyệt thái dương Kiều Phàm giật giật, giọng âm trầm gầm lên.
Đường Hạo Minh đẩy anh ra, giải cứu cổ áo mình trong tay anh, khẽ vỗ vỗ, vuốt phẳng nếp nhăn: “Anh không thừa nhận cũng không còn cách nào, nhưng đây chính là sự thực, anh yêu Giang Hạ, anh xem Tống Vy thành thế thân của Giang Hạ, vì Tống Vy của sáu năm trước rất giống Giang Hạ của mười mấy năm trước, đương nhiên, điều tôi nói không chỉ là vẻ ngoài, mà là tính cách, Tống Vy sáu năm trước dịu dàng hoạt bát, giống hệt Giang Hạ trước khi nhà anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2366030/chuong-1924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.