CHƯƠNG 1963
Nhưng anh ta vẫn không có ý bảo ba Giang ngừng tay, để mặc ba Giang đánh mình.
Bây giờ anh ta chỉ nghĩ, đánh đi, có lẽ để ba Giang đánh, anh ta mới có được đáp án, một đáp án bản thân anh ta rốt cuộc có thật sự sai hay không.
Kiều Phàm nhắm mắt lại, dứt khoát buông cánh tay đang bảo vệ đầu ra.
Giang Hạ ở cửa nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt lập tức thay đổi, vội vàng hét lên với ba Giang: “Ba, dừng tay!”
Ba Giang nghe thấy giọng nói của con gái, dần tìm lại được lý trí từ trong cơn tức giận, dừng lại.
Ông ta quay đầu lại nhìn con gái đang vội vàng đi đến, khóe miệng không vui nhếch lên: “Giang Hạ, không phải con đau lòng cho cậu ta đấy chứ?”
Ông ta chỉ vào Kiều Phàm đang nằm trên mặt đất.
Giang Hạ lắc đầu: “Đương nhiên là không phải, nếu như con đau lòng cho anh ta, lúc ba bắt đầu đánh anh ta, con đã ngăn cản rồi.”
Nghe thấy câu nói này, vẻ mặt ba Giang cũng tốt hơn rất nhiều.
Kiều Phàm cả người toàn là vết thương, nằm trên mặt đất, nhắm mắt lại, tâm trạng lập tức trùng xuống.
Đúng vậy, lúc anh ta bị ba Giang đánh, cô ấy nên xuất hiện để ngăn cản.
Vì cô ấy yêu anh ta, cộng thêm sự thôn miên của anh ta, cô ấy sẽ không trơ mắt nhìn anh ta bị đánh.
Nhưng từ đầu đến cuối cô ấy đều không lên tiếng ngăn cản ba Giang, biết anh ta sắp xảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2366100/chuong-1963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.