Chương 2158
“Đến đây thăm con một chút.” Mẹ Giang bỏ hộp giữ nhiệt trong tay xuống, sờ lên đầu con gái, từ ái trả lời.
Giang Hạ tựa đầu lên vai mẹ Giang: “Ba đâu rồi?”
“Ba con đang chăm sóc vườn hoa ở trong nhà, nói là chờ sau khi con về thì sẽ cho con nhìn thấy một khoảng sân có phong cảnh tươi đẹp.” Mẹ Giang nói.
Trong lòng Giang Hạ có một dòng nước ấm chảy qua: “Ba thật là tốt.”
“Sao nào, con nói ba con tốt chứ không nói mẹ à?” Mẹ Giang cố ý nghiêm mặt, biểu cảm cứng rắn không vui vẻ: “Mẹ đã nấu canh gà cho con, nấu mấy tiếng đồng hồ rồi mang đến đây cho con, còn con thì hay rồi, mới mở miệng thì chỉ biết ba của con thôi.”
“Ây da mẹ ơi.” Giang Hạ dở khóc dở cười, ôm lấy cánh tay mẹ Giang lắc lắc: “Mẹ nói cái gì đó, ai nói là trong mắt con chỉ có ba thôi chứ, trong mắt con cũng có mẹ mà. Mẹ nhìn đi, mẹ vừa mới vào thì con liền ra đón mẹ rồi còn gì.”
Mẹ Giang lại mỉm cười: “Rồi rồi, mẹ biết rồi, mẹ chỉ đùa với con thôi. Con mau trở lại lên giường nằm đi, để mẹ đổ canh gà ra cho con.”
“Vâng ạ.” Giang Hạ gật đầu, buông cánh tay mẹ Giang ra, ngoan ngoãn trở về giường bệnh.
Mẹ Giang đặt hộp giữ ấm lên trên đầu giường bệnh, sau đó mở nắp hộp giữ ấm ra, cầm lấy một cái bát sạch sẽ bắt đầu múc canh.
Ngửi thấy mùi canh gà thơm ngào ngạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2366470/chuong-2158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.