CHƯƠNG 1348
Mạnh Ngọc vội hỏi: “Hạo Tuấn, sao vậy?”
“Người này bơm không khí vào ống truyền dịch của dì Vương.” Đường Hạo Tuấn đạp bác sĩ đã ngất đi vì đau.
Mạnh Ngọc nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức thay đổi: “Cái gì? Bơm không khí?”
Đây là muốn người ta chết.
“Cậu lập tức kiểm tra xem dì Vương có chuyện gì hay không.” Đường Hạo Tuấn ra lệnh.
Mạnh Ngọc mặt mày nghiêm nghị gật đầu, đi về phía giường bệnh.
Sau một phen kiểm tra, Mạnh Ngọc bỗng thở phào: “Vẫn may vẫn may, dì Vương không sao.”
Sau đó, anh ta nhặt kim tiêm trên đất lên: “Người này chắc còn chưa tiêm thì bị cậu phát hiện rồi, cũng vì vậy dì Vương mới bảo vệ được tính mạng.”
“Vậy dì Vương tại sao chưa tỉnh?” Trái tim treo lơ lửng của Đường Hạo Tuấn quay về chỗ cũ, lại hỏi.
Theo lý mà nói, động tĩnh lớn như vậy, dì Vương chắc không thể không nghe thấy.
Tuy nhiên thực tế lại là dì Vương thật sự không có tỉnh.
“Tôi vừa kiểm tra rồi, dì Vương chắc là bị người này hạ thuốc mê ngất đi rồi, không sao, khi thuốc hết tác dụng là ổn.” Mạnh Ngọc bỏ chiếc kim tiêm vào trong túi chống nước.
Đây là chứng cứ quan trọng.
“Bác sĩ này, cậu xem thử là người của khoa nào.” Đường Hạo Tuấn đá tên bác sĩ tới dưới chân Mạnh Ngọc.
Mạnh Ngọc cúi đầu nghiêm túc nhìn, càng nhìn lông mày càng nhíu chặt: “Đây không phải là bác sĩ của bệnh viện chúng tôi, bác sĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/65179/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.