Sau một hồi giằng co, A Hào dần chiếm thế thượng phong. 
"Rầm." 
A Hào đá thêm phát nữa vào xương ống chân của Cổ Hùng, cú đá này khiến xương ống chân của hắn gãy luôn! 
Cùng với tiếng xương nứt răng rắc, là tiếng kêu thảm thiết khi bị ngã xuống đất của Cổ Hùng, sắc mặt hắn biến thành màu gan lợn. 
Thua rồi! 
Đôi mắt của Bạch Quảng Nghĩa trợn to, trên mặt tràn đầy vẻ không thể nào tin được. 
Cổ Hùng là đệ tử thứ hai của chủ nhiệm Kim, người ta nói rằng hắn đã trở thành sự tồn tại của một chiến binh! 
Sao hắn có thể thua một thằng nhà quê tới từ Thương Châu được! 
Phía dưới! 
Bạch Quảng Nghĩa đột nhiên nhớ ra rằng trận chiến này đã dần thay đổi từ khi người thanh niên lười biếng kia nói hai chữ "phía dưới". Lúc đó hắn không hiểu phía dưới nghĩa là gì, nhưng bây giờ, hắn đã ngộ ra rồi. 
Hai chữ này là chìa khóa để đảo ngược cuộc chiến này! 
Bạch Quảng Nghĩa nhìn chằm chằm vào Trần Phong, đôi mắt hắn hiện rõ vẻ lo lắng, lẽ nào người thanh niên này mới là chính chủ?! 
"Mày là ai?" Bạch Quảng Nghĩa hỏi với vẻ kiêng dè. 
"Trần Phong." Trần Phong thản nhiên nói. 
"Cố Đông Thâm có quan hệ gì với mày?" Bạch Quảng Nghĩa hỏi. Rõ ràng, Trần Phong này chắc chắn không phải là đàn em của Cố Đông Thâm. Địa vị của hắn chắc chắn cao hơn nhiều so với Cố Đông Thâm. 
Trần Phong mỉm cười rồi nói: "Bạn." 
"Mày muốn ra mặt thay cho Cố Đông Thâm à? Mày có biết như vậy sẽ chọc giận nhà họ 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-te/514886/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.