Trên tầng hai là gian trà tinh xảo kết hợp với trưng bày các tác phẩm nghệ thuật, nếu khách cần thì sẽ có hướng dẫn để khách mua một vài bức, đệ tử của Vương Bồi là Tiếu Tiếu, tranh thủ nghỉ hè tới đây làm công. Nhìn thấy Vương bồi tiến vào thì cậu ta lập tức mặc kệ khách chạy đến chào hỏi Vương Bồi.
“Cậu đi làm việc của cậu đi tý lại đây, sợ khách đợi lâu” Vương Bồi nói chuyện mấy câu bảo.
Tiếu Tiếu bĩu môi, thì thầm: “Hai vị khách này đã đến được nửa tiếng rồi, nhìn xung quanh cũng chẳng hỏi gì. Tám phần là đi dạo xem không có tâm tư mua đâu. À đúng rồi, ông chủ để bộ pha trà của cô ở trong kho, tôi vào lấy cho cô nhé. Pha trà thì đảm bảo tuyệt vời!” Nói xong rất hưng phấn chạy xuống lầu.
Trong phòng chỉ còn lại Vương Bồi và Ngao Du cùng hai người khách. Ngao Du vẫn nhắm tịt mắt, Vương Bồi dẫn anh ta vào trong phòng đi nghỉ, bản thân thì hỗ trợ trông quán. Hai vị khách này tuổi cũng chưa cao lắm, khoảng chừng hai mươi, ba mươi tuổi, ăn mặc nghiêm chỉnh. Thời tiết lúc này rất nóng mà cả hai đều mặc áo dài tay, đầu tóc dài rối loạn. Cũng may trong quán lúc này có điều hoà nếu không thì mặt đầy mồ hôi.
Hai người kia quả nhiên đúng như lời của Tiếu Tiếu nói chỉ là dạo xem, không nói lời nào. Vương Bồi thấy vậy cũng không muốn quấy rầy.
Một lát sau, Tiếu Tiếu ôm bộ pha trà kích động đi lên, giọng hưng phấn bảo: “Cuối cùng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-thai-tu-bao-an/375659/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.