Vào sáng sớm tinh mơ ngày hai mươi bảy tháng chạp, Ngao Du đã túm lấy Vương Bồi đang mơ mơ màng màng trên giường lôi dậy. Tối hôm trước anh đã mất cả buổi nói chuyện cùng Thái Hậu, lấy lý do là đi mua hàng tết. Tên ngốc cứ nói xa nói gần, lúc nói dối lại không nháy mắt, chỉ có nhếch miệng cười, trông vô cùng ngây thơ đơn thuần, Thái Hậu cả chút hoài nghi cũng không có. 
Ngao Du lái xe rất nhanh, chỉ mất đúng 50 phút đi đã tới nơi, mặt trời vẫn còn chưa ló ra, Vương Bồi vẫn chưa tỉnh ngủ, đầu óc mơ màng đã bị Ngao Du lôi ra khỏi xe. Đợi tới lúc đứng mở cửa bỗng dưng mới nhớ ra chuyện buổi tối Ngao Du nói lập tức tỉnh mộng. 
Ngao Du còn đang đứng sau lưng cô thúc giục mở cửa thật nhanh, nhưng Vương Bồi làm sao mà dám động đậy, tay cứ run run, chìa khoá không xỏ vào nổi. Ngao Du xoay người lại dành lấy mở, còn Vương Bồi thì đã nhanh chân quay ra hành lang chạy. Động tác của cô nhanh nhưng cũng không nhanh bằng Ngao Du, vừa mới chạy được vài bước thì người đã bị tay anh ôm lấy thắt lưng, cũng không tốn nhiều sức lập tức bế cô quay trở về. 
“Em chạy cái gì vậy?” Vào trong phòng, Ngao Du vứt cô xuống ghế sofa buồn cười nhìn cô. 
Vương Bồi cũng cười theo ngây ngô, “Không phải bảo là đi sắm hàng tết sao. Chuyện kia, siêu thị đông người lắm, chúng mình…đi sớm một chút đi” 
“Không vội” Ngao Du chậm rãi ngồi xuống bên cô, tiến sát, ánh mắt xinh 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-thai-tu-bao-an/375823/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.