Triệu Mỹ Tuyết lạnh lùng liếc nhìn hai người này một cái, sau đó quay đầu nhìn sang Diệp Thu, mỉm cười hỏi: "Diệp tiên sinh, hai người này là người công ty anh, anh thấy nên xử lý thế nào thì ổn?
Tôi nghe theo anh!"
Nghe thấy lời này.
Lý Soái và giám đốc Ngô vội vàng nhìn về phía Diệp Thu, ánh mắt tràn đầy cầu khẩn.
"Ồ?
Giao cho tôi quyết định sao?"
Diệp Thu ngoảnh đầu nhìn hai người đó, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười nghiền ngẫm.
"Diệp Thu...À không, Diệp tiên sinh, trước đây tôi là có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn, mạo phạm đến ngài, mong ngài bỏ qua cho tôi lần này đi!"
Lý Soái vội vàng quay sang cầu xin Diệp Thu tha thứ.
"Diệp tiên sinh, chỉ cần cậu giúp chúng tôi nói giúp với Triệu đổng, để cô ấy đừng nói chuyện hôm nay cho Lâm tổng, từ nay về sau ở công ty hai chúng tôi sẽ nghe theo lời ngài, sai đâu làm đấy! Ngài cho hai chúng tôi làm gì, hai chúng tôi sẽ làm cái đó!"
Giám đốc Ngô cũng vội vàng nói.
"Lời này có thật không?"
Diệp Thu cười lạnh hỏi.
"Thật!"
Hai người nhanh chóng gật đầu.
Thấy vậy.
Diệp Thu híp híp mắt.
Dựa vào tình hình trước mắt của tập đoàn Lâm Thị, muốn giúp Lâm Thanh Nhã chia sẻ áp lực.
Có hai loại cách.
Loại thứ nhất, đơn giản dứt khoát, đó là thủ hạ của mình ra trận, trực tiếp làm cho Lâm Vĩ và các vây cánh bốc hơi.
Như vậy thì tập đoàn Lâm Thị sẽ hoàn toàn do Lâm Thanh Nhã sở hữu.
Nhưng mà, cách này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-than-o-re/645880/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.