Edit: Gà Múp _ Beta: Gà Ki
Long Hậu: thập nhị
Lâu Uyên biến trở về long hình, mang theo Bạch Hiểu bay nhanh trở lại Khôn Cực cung.
Giống như y như đúc cảnh trong mơ nhưng vẫn may mắn có kỳ tích xảy ra.
Lâu Uyên canh giữ ở đầu giường, chờ đợi…
Bên trong long cung, các ngự dụng y sư đang tập trung tại một chỗ, Lâu Thanh dùng phương pháp lần trước đỡ đẻ cho Bạch Hiểu, giúp đỡ long nhi được sinh ra.Tất cả mỗi người đều đứng bên ngoài chờ đợi, cầu nguyện kỳ tích sẽ xuất hiện. Dù chỉ một chút thôi cũng được….
Thời gian trôi qua từng chút từng chút một, đầu Lâu Thanh ra đầy mồ hôi rồi sau đó hắn thở dài một hơi. Vẻ mặt Lâu Uyên ngưng trọng nhìn bảo bảo mới sinh đang ngủ say, Lâu Giác Giác bị ôm chờ đợi ở ngoài cửa, hình như bé cũng cảm giác được, ánh mắt mở to tròn tròn nhìn cửa phòng từ từ mở ra, Lâu Uyên ôm bảo bảo còn đỏ hỏn đi ra ngoài. Lâu Giác Giác ở trong lòng bà vú duỗi duỗi cổ muốn nhìn qua thành viên mới tới.
Búp bê bảo bảo không khóc, cũng không mở đôi mắt màu lam tím giống như cảnh tượng quỷ dị mà Lâu Uyên đã từng mơ. Đứa bé không bằng một góc tay chân Lâu Giác Giác, bé rất gầy yếu, cuộn mình thành một đoàn. Làn da trắng nõn, trong suốt cùng khuôn mặt thanh tú mặc dù không mượt mà, đáng yêu như Giác Giác. Nhưng cũng là trân bảo phát ra ánh sáng chói mắt. Chỉ sợ đứa nhỏ này sống không được lâu, cánh tay mềm mại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-uyen/178904/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.