Toàn bộ khán đài lúc này là một mảnh huyên náo, ai có thể nghĩ Tô Mộc lại thất bại? Bại bởi một đối thủ không có danh tiếng gì. Đây chính là Hồ Vương Tô Mộc đó. Bài danh thứ ba trong bát đại Thiên Vương, hồn sự hệ Khống Chế đứng đầu học viện quái vật. Nhưng hắn vẫn thua.
Tô Mộc trở lại khu vực chờ, nét mặt đã khôi phục bình tĩnh.
Đái Nguyệt Viêm bước nhanh đón hắn, "Tô Mộc, ngươi không sao chứ? Đuôi của ngươi ..."
Tô Mộc lắc đầu, "Thương thế không phải quá nặng. Khá tốt. Ta thua, thực xin lỗi các vị."
Đái Nguyệt Viêm chặn lại nói: "Một cuộc tranh tài thôi, lần sau chúng ta thắng là được. Nhưng mà, vì sao ngươi không dùng Đấu Khải?"
Tô Mộc lắc đầu, "Hắn nhỏ hơn ta năm tuổi, sao ta lại dùng Đấu Khải chứ. Ha ha."
Long Việt đi đến trước mặt hắn, vỗ bờ vai hắn, "Đừng tỏ ra mạnh mẽ, trở về thôi."
Tô Mộc biểu lộ cứng đờ, sau đó mới gật gật đầu đi ra ngoài.
Thanh âm Long Dược phía sau truyền đến, trong đó không có hài hước, mà là một loại trầm thấp mà uy nghiêm, "Các trận đấu sau, nếu ai coi thường đối phương mà chủ quan rồi thua trận, cũng đừng trách ta vô tình. Người đó không có tư cách tiếp tục là Thiên Vương của học viện quái vật."
Tô Mộc biến sắc, hắn đã nhìn ra, Long Dược đúng là đã nhìn ra.
...
Lúc Đường Vũ Lân trở lại bên đồng bạn, tiếng huyên náo bên ngoài với khu vực chờ bên này đã có chút cảm giác đinh tai nhức óc.
Lúc hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/1735671/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.