Còn nhớ lúc tôi nói việc nó đối xử bình thường với tôi chưa? Chỉ được tháng đầu thôi.
Hôm nay làm thế nào đấy trong nhà vắng người, nó liền nhảy tót ngồi lên đùi tôi định hôn môi tôi, may mà tôi né kịp: “Thôi, lo học đi! Đừng bày trò nữa!” Tôi khó chịu gỡ tay nó ra nhưng nó bám chắc vào người tôi hơn như con gấu koala. Tôi thầm kêu trời loay hoay tìm cách thoát thân thì con bé giơ điện thoại ra trước mặt tôi: “Hoặc là ngoan hoặc là thứ này sẽ ở trong điện thoại của hắn.”
Đó là hình nó hôn tôi vài giây trước được nó nhanh tay chụp lại, mà nó chụp khéo ở chỗ nhìn như tôi tự nguyện hôn nó chứ không phải né nó vậy. Và “hắn” ở đây, tôi chẳng cần phải hỏi lại vì số của anh nằm chình ình trên màn hình điện thoại của nó, là L của tôi.
“Làm sao mày biết?” - tôi bắt đầu sợ con bé này.
“Em thấy chị hôn hắn ở xe buýt.” - nó ủ rũ đặt điện thoại xuống bàn rồi lùa tay vào tóc tôi. - “Hẹn hò được bao lâu rồi?”
“Không phải việc của mày!” - tôi đảo mắt. Nó không nói gì, những ngón tay của nó mân mê cúc áo sơ mi của tôi.
“Chị có thể yêu hắn, nhưng không được ngủ với hắn. Vì cơ thể này...” - A ôm tôi. - “...là của em. Trái tim chị tạm thời sẽ thuộc về hắn. Trước sau gì chị sẽ thuộc về em, hoàn toàn.”
Twilight hay tiểu thuyết diễm tình nào đó có câu nói này không ta?
“Đừng lố bịch như thế!” - quả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/longfic-nhat-ky-thu-toi-gxg/2480774/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.