“Tiêu Dao Tông không có Ôn Cảnh?”, Hoa Hướng Nhiên nện một cú nặng nề lên kết giới. Màn kết giới trong suốt bị lực mạnh đập lên nổi từng trận sóng lăn tăn, khiến chúng đệ tử Duyên Sinh Tông đều phải lùi về sau mấy bước.
“Ấy ——”
Các tu sĩ Tiêu Dao Tông cũng đồng loạt lùi về sau mấy bước.
Sao mà hung dữ thế?!
“Làm phiền các vị rồi.” An Hòa Dật hành lễ xin lỗi các sư tôn đệ tử Tiêu Dao Tông vừa bị dọa sợ.
Chư Ô Sinh nhìn An Hòa Dật tới lui, thấy thái độ của y cũng không tệ, cuối cùng trông như sắp rời đi thì mới yên tâm, đứng lên chỉnh trang lại đầu tóc quần áo ưỡn ngực nói: “Đạo hữu không cần đa lễ… Vậy đi thong thả, không tiễn.”
An Hòa Dật cũng không còn cách nào khác ngoài xoay người rời đi.
Sau khi biết rằng Ôn Cảnh không phải sư tôn ở Tiêu Dao Tông, An Hòa Dật mở ngọc bài ra, tin nhắn gửi cho Ôn Tu Viễn trước khi rời đi cũng biệt tăm biệt tích không ai trả lời.
“… Sư huynh.”
Đôi mắt của An Hòa Dật khô khốc.
Bởi vì sai sót của bản thân mà khiến cho đệ tử trong tông phái chết oan uổng, y không thể nào tha thứ cho chính mình.
“Sư đệ, đừng nghĩ nhiều.” Hoa Hướng Nhiên thường ngày nóng tính hung bạo, nhưng khi xảy ra chuyện lớn lại là người cực kỳ đáng tin cậy. “Chưa nói tới việc chuyện này chưa chắc chắn là do hắn gây ra, nhưng cho dù là do hắn làm thật thì sư đệ cũng không cần áy náy. Đừng đem lỗi lầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lop-hoc-bo-tuc-cua-su-ton/2862995/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.