Trước khi ánh ban mai kịp phủ lên chiếc giường nhỏ, An Hòa dật đã tỉnh lại rồi. Y mở mắt nhìn lên trần nhà, xà ngang dày dặn vắt ngang dọc, y cử động tay chân thử, đánh giá người đang say giấc nồng bên cạnh.
Có một khắc nào đó, y thậm chí muốn đạp bay đệ tử của mình khỏi giường.
Hơi thở ấm áp của người bên cạnh phả vào tai, vừa mềm mại lại vừa hơi ươn ướt.
An Hòa Dật thở dài.
Trách ai bây giờ trách mình thôi.
Nếu lời của đệ tử trên thế gian này có thể tin tưởng được thì có lẽ trên đời đã không có nhiều sư tôn bị lừa gạt như vậy.
Y thử vặn người ngọ nguậy thêm lần nữa, nhưng vẫn không thoát ra được.
Tay Ôn Tu Viễn trói chặt quanh eo, chân gác lên người y, ôm y chặt như gấu Koala ôm cây bạch đàn.
Ngại thay cho Ôn Tu Viễn, đêm qua trước khi ngủ còn thề thốt sắt son rằng tư thế ngủ của hắn không tệ đâu, vừa qua nửa đêm đã ôm y chặt cứng không buông tay.
Có trời mới biết, nửa đêm An Hòa Dật đột nhiên có cảm giác bị bóng đè, sau khi tỉnh lại lập tức muốn dứt tay quẳng đồ đệ cho xong.
Nhưng dùng linh lực mà cũng không quẳng được.
Coi như y đã được trải nghiệm hoàn chỉnh thế nào gọi là ‘ngủ ngoan lắm’ mà đồ đệ nói.
Người bên cạnh lại dịch người lần nữa, đột nhiên An Hòa Dật thấy ngực mình mát lạnh, vạt áo trước ngực đã bị một bàn tay nào đó mở tung ra, s* s**ng mò vào trong.
Cái thứ khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lop-hoc-bo-tuc-cua-su-ton/2862998/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.