"Đây là linh thạch vừa mua bán xong." Ôn Tu Viễn cầm một cái túi to nặng đặt lên bàn, vang lên một tiếng 'cục'.
Giao lại linh thạch xong, hắn vuốt tay lên mặt nhẫn, lấy từ trong đó ra một bộ quần áo dài màu đỏ tím pha lẫn xanh lá cây.
"Ban nãy con đi ngang qua chỗ bán vải, biết ơn vì sư phụ may quần áo cho con nên đồ nhi cũng may một bộ cho sư tôn. Người xem nè sư tôn, là kiểu phối màu mà người thích nè." Mắt Ôn Tu Viễn lấp la lấp lánh, hai tay dâng bộ đồ tới trước mặt An Hòa Dật.
Sắc mặt An Hòa Dật tối sầm, chén trà trong tay run lên, sánh cả nước trà ra ngoài.
Trúc đào cài trên cúc áo khoe sắc đỏ tươi, trông đầy vẻ dương dương tự đắc, y hệt như cái người hái nó về.
"Quần áo của vi sư bẩn rồi, cứ để đồ đó, con về trước đi," An Hòa Dật lấy đại một cái cớ, nhìn thẳng ra cửa, giống như đang giục giã đuổi người đối diện đi.
Ôn Tu Viễn nhếch môi khẽ cười, "Thế thì vừa hay, quần áo ở chỗ con đây, sư tôn mặc vào luôn đi."
An Hòa Dật: "..."
Ôn Tu Viễn ngồi lì trên ghế, không có vẻ gì là muốn rời đi. Thấy An Hòa Dật cũng không nhúc nhích, hắn cụp mặt bày ra vẻ tủi thân ủy khuất, "Đồ nhi không biết sư tôn thích kiểu dáng nào, bởi vì muốn tạo bất ngờ vui vẻ cho sư tôn nên lúng ta lúng túng, tay cũng bị đâm chảy máu rùi. Nếu mà sư tôn không thích thì..."
Ngoài mặt, Ôn Tu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lop-hoc-bo-tuc-cua-su-ton/536202/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.