Quả nhiên, bờ môi Lãnh Như Phong khẽ cong, cười đến hết sức quỷ dị.
Lâm Nhược Kỳ cảm thấy bất an mãnh liệt đánh úp tới ngực, cô lạnh giọng hỏi "Cậu chủ Lãnh, anh lại muốn chơi trò gì?"
Lãnh Như Phong nghiêng đầu lạnh nhạt nhìn cô một cái, không chút cử động, lại quay đầu nhìn về phía Cơ Liệt Thần. Mỉa mai nói, "Trong ba cô gái này, anh có thể lựa chọn cứu trước một người trong đó, điều kiện là anh phải tự đâm ba đao."
"Cái gì? ! Anh điên rồi? !" Nổi giận trước tiên lại là Thúy Thiến, cô nhanh chóng quay đầu lại, "Lãnh Như Phong, tôi cảnh cáo anh không cần được voi đòi tiên! Yêu cầu của anh tôi đã làm được, hiện tại là lúc thực hiện lời hứa rồi !"
Nghe vậy, Lâm Nhược Kỳ và Cơ Liệt Thần không hẹn cùng nhìn về phía Thúy Thiến. Ánh mắt của hai người đều mang theo vẻ thất vọng, lập tức chọc giận Thúy Thiến.
"Không nên dùng loại ánh mắt này nhìn tôi! Giả vờ làm bộ làm tịch, thật ghê tởm!" Thúy Thiến liếc Lâm Nhược Kỳ một cái, không để ý ánh mắt cô ngạc nhiên, chê cười nói, "Đúng vậy, Lâm Nhược Kỳ, tôi nói thật cho cô biết, là tôi cố ý lừa cô tới! Nguyên nhân rất đơn giản, tôi không muốn cô sống ở bên cạnh Thần! Thật ra, tôi căn bản muốn cô chết! Nếu không phải cậu chủ Lãnh muốn cô...cô đã sớm mất mạng!"
Lâm Nhược Kỳ cắn răng, cực kỳ tức giận nhìn Thúy Thiến, "Cô hãm hại tôi? ! Uổng phí tôi và Thần tin tưởng cô như vậy!"
"Đúng vậy! Là tôi hãm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-gat-co-vo-nho-de-yeu/1877593/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.