Sau tết.
Đèn lồng vẫn còn treo nhưng nhà họ Thi đã trở nên lạnh lẽo.
Không biết là vì nhà quá lớn hay là người quá ít.
Tết, như thể chỉ là một dịp náo nhiệt qua loa.
Thi Dụ âm thầm đưa cho Tiết Nhất Nhất một bao lì xì.
Bao lì xì có hoa văn tinh xảo, giữa có bốn chữ được ép nhũ vàng: Chúc mừng sinh nhật.
Tiết Nhất Nhất nhận lấy, ra hiệu cảm ơn.
Năm đó khi Tiết Nhất Nhất được đưa vào trại trẻ mồ côi, cô nói không nhớ gì cả nên trại trẻ đã ước chừng cho cô một ngày sinh.
Viết là năm 90, mùng một Tết.
Vì vậy sinh nhật của Tiết Nhất Nhất là mùng một Tết.
Nhưng Tiết Nhất Nhất nhớ.
Sinh nhật của Hách Gia Âm là ngày 27 tháng 5.
Hách Gia Âm sinh năm 89.
Hách Gia Âm sinh ra ở Úc Nam.
Bố của cô là anh hùng.
Mẹ của cô rất dịu dàng.
Em gái của cô đặc biệt bám người…
Cô đã làm Tiết Nhất Nhất rất lâu rồi, nhưng khi nhớ về Hách Gia Âm, nỗi đau chỉ càng thêm sâu sắc.
Trước thềm khai giảng Tiết Nhất Nhất bị cảm.
Dì Vương biết được đã lập tức đo nhiệt độ cho Tiết Nhất Nhất.
Nhìn vào thang đo của nhiệt kế, bà thở phào một hơi: “May quá, may quá, không sốt…”
Tiết Nhất Nhất biết tại sao dì Vương lại lo lắng.
Sợ cô lại như năm ngoái, sốt đi sốt lại mãi không khỏi.
Tiết Nhất Nhất ngồi trên giường, ra hiệu: “Cháu chỉ hơi đau họng và ho một chút thôi, là cảm cúm, chắc là tối qua quên đóng cửa sổ nên bị cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-hoang-cam-lang-toan-nhi/2902211/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.