Không có kẻ thù mãi mãi
Không có bạn bè vĩnh cữu
Người sống trên đời này trọng là vì 2 thứ :
1 là tình cảm
2 là lợi ích
1 quán cafe nhỏ trên đường 3/2 được bao trọn vẹn cho hôm nay . Trong quán rất trống vắng , chỉ có vài người đang ngồi giữa quán . 1 vài bảo vệ ăn mặc lịch sự được sắp xếp rãi rác ở trước cửa .
1 người mày kiếm , môi nhỏ , gương mặt chính trực ! Hắn là Phương !
Phương ăn mặc rất lịch sự , 1 bộ đồ vest đen .
Phương đang nhấm nháp ly cafe trước mặt mình ra chiều thích thú .
Ngồi đối diện hắn còn 1 người !
1 lão già , đầu bạc trắng , đôi mắt có vẻ tang thương nhưng gương mặt toát ra khí thế cứng rắn . Lão già cũng mặc đồ bộ vest đen . Lão cũng đang nhấm nháp ly cafe trước mặt nhưng gương mặt không biểu cảm .
Phương mở miệng trước :
P:_ Chủ tịch thấy cafe này có ngon không ?
Lão già lại trầm ngâm đáp lại , giọng nói ko ra vui buồn :
_ Là cafe chồn nổi tiếng . Hương vị rất tuyệt !
Phương nghe xong cười cười . Hắn lại nói :
P:_ Chủ tịch là người từng trãi nhiều . Tôi trăm phương ngàn kế hẹn chủ tịch ra đây hôm nay tất nhiên không chỉ để uống cafe .
Nói tới đây , phương lại ngừng rồi cười mĩm . Hắn nhìn thích thú vào gương mặt không biểu cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-va-nuoc-mat/2246996/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.