Mộng luôn luôn đẹp , vì sao người ta hay thức giấc ?
Vì phải hiểu thực mới quý mộng chăng ?
Trong phòng trà , mọi người đang xôn xao bàn bạc cùng nhau . Vẫn chưa bắt đầu luận văn thật sự .
Ở 1 cái bàn , 1 người đầu tóc rối bù , mang mặt nạ trắng , áo khoác măng tô trắng đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bức tranh .
Hắn thở dài . Hắn quay sang nhìn cô gái băng giá . Đôi mắt cô gái đang phức tạp nhìn bức tranh . Là vì tranh đẹp ?
L:_ Bạch Lan có thể viết cho Long tôi 1 chữ ko ?
Hắn bất ngờ hỏi .
Cô gái quay sang nhìn nhìn Long , hơi ngạc nhiên .
Lan:_ Chữ gì ?
L:_ Là 1 chữ thư pháp , xin hãy lấy những thứ cần thiết ra . Bạch Lan sẽ không từ chối Long tôi chứ ?
Hắn lạnh nhát nói , không ra chút lên xuống giọng nào .
Lan:_ Thi sĩ không cùng họ luận văn ?
Lan nghi hoặc hơi nhíu mày hỏi . Cô nhờ hắn đến đây để giúp !
L:_ Long tôi có rành 1 chút xem bói , có thể từ 1 chữ Lan viết mà đoán được thắng thua hôm nay .
Hắn đơn giản trả lời , vẫn lạnh nhạt .
Lan lại nhíu chặt đôi mày hơn . Coi bói ? Liên quan gì luận văn ? Nhưng cô không hỏi thêm , chỉ từ cái bị xách bên người lấy ra các loại đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-va-nuoc-mat/2247001/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.