Trở về căn hộ, tắm rửa một cái, Trần Nhã Thiến không muốn di chuyển nữa, nàng lật người trên chiếc giường lớn, nói với Lâm Thâm Thâm đang lau tóc cho nàng, "Có thể nói với Chi Chi đêm nay chúng ta không về không?"
"Sẽ kiểm tra giường."
"Tối chủ nhật không có, tớ nhờ học tỷ hội học sinh kiểm tra ký túc xá."
Lâm Thâm Thâm ngầm đồng ý.
Trần Nhã Thiến đứng dậy, quỳ gối ở trên giường hai bước, "Tớ sẽ sấy tóc cho cậu!"
"Tùy tiện lau một chút là được."
"Không được, sẽ bị cảm."
Nhận được chiếc khăn lông lớn màu nâu nhạt, Trần Nhã Thiến bảo Lâm Thâm Thâm ngồi trên giường, nhưng lại không lau đúng cách, nghịch ngợm dùng chiếc khăn lớn che đầu và mặt của Lâm Thâm Thâm, nói: "Cộp cộp cộp, tớ muốn vén khăn trùm đầu?"
"Thâm Thâm phải gả cho tớ."
Lâm Thâm Thâm: "..."
Trần Nhã Thiến khoá ngồi trước mặt Lâm Thâm Thâm.
Mặc dù Lâm Thâm Thâm bị mất thị lực nhưng vẫn chính xác ôm eo Trần Nhã Thiến ngăn nàng mất thăng bằng, ngã xuống.
"Khăn trùm đầu" được vén lên, bắt gặp đôi mắt tròn xoe, đen láy như chú nai con.
Lâm Thâm Thâm không thể rời mắt đi.
"Tại sao cô dâu của tớ lại đẹp trai như vậy?" Trần Nhã Thiến mỉm cười tiến lại gần cô, hôn lên miệng cô, thành thật lau đi.
Tuy nhiên, nàng chỉ nhiệt tình trong ba phút, một lúc sau liền cảm thấy mệt mỏi vì phải luôn giơ cánh tay, Lâm Thâm Thâm nhớp nháp không chịu cử động.
Lâm Thâm Thâm một tay đỡ eo nàng, tay kia lau tóc.
Sau khi lau khô một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luan-nhu-the-nao-thao-den-ban-cung-phong/1886387/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.