Trần Nhã Thiến không dám nghĩ về những gì xảy ra tiếp theo.
Cũng không nghĩ ra.
Bởi vì khi nàng nghe thấy tiếng lon rơi xuống đất, tiếng hét chói tai, đầu óc nàng vẫn còn hỗn loạn hỗn độn, khi nàng đứng dậy chỉ thấy Lâm Thâm Thâm và Tần Nhạc Lộ đang đỡ một người phụ nữ dường như đã ngất đi.
Chỉ cần tập trung đôi mắt, nhận ra người phụ nữ dường như là mẹ mình.
Khung cảnh giống như một giấc mơ kỳ lạ ngớ ngẩn.
Phi logic và không hài hước.
Đầu óc nàng choáng váng như muốn nổ tung, lúc đó Trần Nhã Thiến biết mình nên trùm chăn kín đầu, đợi mọi chuyện qua đi. Khi nàng mở mắt ra lần nữa, tỉnh dậy, ngoài cửa sổ vẫn còn tối, Lâm Thâm Thâm vẫn đang ngủ bên cạnh nàng, nàng vẫn còn sợ hãi, Lâm Thâm Thâm bị đánh thức, trầm mặc kiên nhẫn an ủi nàng.
Cả hai có một buổi làm tình dịu dàng, rồi lại ngủ thiếp đi trong vòng tay của nhau.
Nhưng nàng đã không.
Nàng sợ tới mức lập tức vén chăn, té lộn nhào xuống giường!
Nhưng cả đêm buông thả khiến chân tay nàng yếu ớt đến đáng thương, ngã xuống đất.
Dưới sàn có một tấm chăn dày, ngã cũng không đau.
Nhưng vào lúc đó, Trần Nhã Thiến bàng hoàng đến mức rơi từ thiên đường cao sang xuống địa ngục không đáy.
Cơ thể trần trụi đầy dấu vết ái muội dâm đãng.Lâm Thâm Thâm ngay lập tức bọc nàng trong một chiếc chăn mỏng, muốn bế nàng trở lại giường.
Tuy nhiên, Trần Nhã Thiến kiệt sức, nhiều lần không để cô ôm mình.
Mẹ Trần bất tỉnh trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luan-nhu-the-nao-thao-den-ban-cung-phong/1886395/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.