Vừa rồi đã tiêu hao rất nhiều sức lực, vậy là biến thành người chưa bao lâu đã tỉnh lại, người làm được như vậy thực sự rất ít. Các bác sĩ đều tự nhủ không hổ là Quân đoàn trưởng Adonis, quá mạnh mẽ.
Mặc quần áo xong, Adonis nhét sợi choker màu đen vào túi áo mình, rồi lười biếng vươn vai một cái, sau đó mới đi ra khỏi phòng quan sát. Đến trước cửa, anh ta đột nhiên dừng lại, quay người mỉm cười: “Vất vả cho các bác sĩ rồi.”
Bác sĩ: Không hề!!!
Chẳng trách nhiều người thích Quân đoàn trưởng Adonis đến vậy, là vì anh ta vừa đẹp lại vừa biết chơi bài tình cảm. Mỗi người đứng trước mặt anh ta đều có cảm giác trong đôi mắt xanh ấy chỉ có mình… Dù nó chỉ là giả thôi!
Cũng như Samuel, sau khi chiến tranh kết thúc, Adonis ở đây cũng chỉ giữ chức vị tượng trưng, dẫn dắt quân đội phụ trách công tác bảo vệ an toàn cho toàn bộ Trạm cứu hộ. Thời gian mà anh ta và Samuel ở lại Khu bảo tồn cũng được chia theo tỷ lệ 3:7. Bình thường Samuel chỉ ở Khu bảo tồn trong giai đoạn hình thú, ngoài ra còn một khoảng thời gian ngắn trước và sau khi biến hình.
Trước kia Adonis tỉnh lại sẽ rời khỏi căn cứ ngay sáng hôm sau, nghỉ ngơi khoảng một tháng mới khôi phục lại trạng thái công việc. Lần này mới nửa đêm đã tỉnh, anh ta bỗng có cảm giác hoang mang, trên đường đi về ký túc xá còn có cảm giác tay chân không phối hợp với nhau ăn ý.
“…” Lẽ nào làm thân báo lâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luat-cam-san-bat-nguoi-trai-dat/2520656/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.