Giờ Hình học trôi qua được nửa tiết mà cô Garman vẫn đang úp úp mở mở về bài kiểm tra. Theodore nhìn trân trân lên tường, cố giữ tỉnh táo, bỗng điện thoại nội bộ trên cửa ra vào đổ tiếng làm cả lớp giật mình.
“Cô Garman, em Theodore Boone có trong lớp không?” Đó là giọng nói the thé của cô Gloria, thư ký lâu năm của trường.
“Có đấy ạ,” cô Garman trả lời.
“Cô vui lòng cho em xuống đây. Có người cần gặp”
Theodore vơ vội đồ đạc, nhét vào ba lô, và trong lúc cậu hấp tấp đi ra cửa, cô Garman còn dặn, “Theodore này, nếu lớp kiểm tra thì thứ Hai em làm bù cũng được.”
Dạ, em xin cảm ơn chẳng vì cái gì, Theodore nghĩ bụng, nhưng miệng vẫn nói, “Vâng, vâng ạ.”
“Chúc cuối tuần vui vẻ, Theodore” cô nói.
“Vâng, chúc cô vui vẻ ạ.”
Ra đến sảnh, Theodore còn chưa kịp thở, thầm tự hỏi ai muốn gặp mình và vì lý do gì. Có khi nào mẹ bỗng trở nên lo lắng về cặp mắt đỏ ngầu và gương mặt mệt mỏi của cậu nên quyết định đưa cậu đến bác sĩ. Có lẽ là không. Mẹ không phải là người phản ứng thái quá như vậy, mà nói chung mẹ không viện đến bác sĩ trừ khi cậu nửa sống nửa chết. Hay bố nghĩ lại, và quyết định cho Theodore theo dõi ngày cuối của phiên tòa. Có lẽ là không. Woods Boone, như thường lệ, vẫn là người của thế giới khác.
Hoặc có thể là cái gì đó tệ hơn nhiều. Bằng cách nào đó, có ai đó đã xì cậu nên cảnh sát đang đợi với lệnh khám xét để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luat-su-nhi/1560049/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.